Lúc phong thư báo tin được đưa đến U Châu, đội ngũ Trưởng Tôn đã cách Trường An mấy trăm dặm.
Trên đường cái quan, xe ngựa lộc cộc lăn bánh, Tử Thuỵ ngoài xe ngước lên nhìn thinh không xám xịt trên đầu, ngoảnh lại hỏi với vào: “Thiếu chủ chuyến này đi nhanh quá, có muốn ngơi chân chưa ạ?”
Thần Dung ngồi bên trong, miết nhẹ lên quyển trục nơi túi gấm: “Giờ thì chưa, phải mau một chút đặng kịp việc mỏ, cũng đỡ khiến mẹ ta lo thêm.”
Ngay cả lúc lên đường nàng cũng phải len lén mà đi. Tuy Bùi phu nhân hiểu đầu đuôi sự việc, nhưng bà vẫn không thích nàng đích thân đến U Châu, thầm trách Triệu Quốc công quyết định quá sớm, cứ dỗi ông mãi.
Tận khi rời cổng phủ, nàng hãy còn nghe thấy tiếng cha đang dỗ mẹ.
Chuyến này nàng vẫn theo lối cũ mà về, ừ thì đường tắt dại gì không đi, chỉ phải tránh mấy chỗ quen cho bớt phiền.
Sau khi đánh vòng khỏi toà thành ở Hà Đông của Sơn Chiêu, gió rét phương Bắc đã bắt đầu thu nanh vuốt lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play