Quan dịch Trường An là chốn dành cho quan tỉnh vào kinh nghỉ lại, đêm đã khuya, nhà tắm vẫn sáng đèn.
“Rào”, Sơn Tông ngước lên khỏi thau đồng, đưa tay gạt nước trên mặt, bấy mới xua đi hết hương rượu còn vương.
Tắm xong, chàng khoác áo lót rộng, cầm khăn lau mặt, tiện thể sờ môi rồi nhoẻn miệng cười, choàng áo ngoài, âm ẩm rời nhà tắm.
Bên ngoài gió lạnh thổi dồn, hôm nay lễ Thiên Thu của Ngài ngự, quan dịch cũng khá rộn ràng, có vài viên quan chẳng rõ đất nào đang chè chén làm vui, đèn sáng rỡ cả khu nghỉ, đàn sáo dập dìu.
Sơn Tông đến cửa phòng khách, khéo thay có ả hầu rượu được cho lui khỏi buổi tiệc bên kia.
Chàng đi lướt qua, chạm mặt lại bị ả lấn tới níu chân.
Mùi son phấn nồng nặc ập vào mũi, lẫn với chất giọng dẻo quẹo của đàn bà: “Đại nhân ơi, chẳng hay có cần bầu bạn?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play