Sơn Chiêu là em trai đích cùng mẹ với Sơn Tông.
Ba năm trước, lúc Thần Dung hãy còn ở nhà họ Sơn, cậu vẫn là đứa trẻ choai choai. Nay dẫu có đang quỳ thì nom cũng cao to hơn nhiều, đã ra dáng thiếu niên.
Thuở ấy Sơn Tông khiển quân ngoài kia, Sơn Chiêu còn nhỏ nên thường xuyên ở nhà, nghiêm túc cân đong thì trong suốt nửa năm nên vợ nên chồng, Thần Dung thân với em trai chàng hơn hẳn.
Người là cô út dòng Trưởng Tôn, đứa thì là cậu út họ Sơn, vốn cũng ý hợp tâm đầu.
Sau này nàng hoà ly đi mất, khéo thay phải lúc Sơn Chiêu sung quân rèn luyện, biền biệt ba năm, chẳng gặp một lần.
Xa anh trai và chị dâu những ba năm, thảo nào Sơn Chiêu vừa chạm mặt đã đỏ hoe khoé mắt.
Cậu bò dậy, túm gã lính nằm đo đất kia lên đẩy ra ngoài, đuổi tôi tớ đi cả, nơi đây chỉ còn ba kẻ đương cảnh trùng phùng, bấy mới sụt sùi, xoay sang Thần Dung mà rằng: “Cũng tại khi ấy đệ không có ở nhà, không ngăn tẩu tẩu được, nay tẩu tẩu không nhận đệ là phải.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play