Tử Thuỵ mở cửa sổ phòng chính của quan xá.
Sớm khuya lộng gió đã qua, hôm nay đương độ ráo nắng, song đông sắp về, trời ngày càng lạnh.
Cô nhẩm ngày, chợt lấy làm lạ, sang hầu bên sạp mềm cạnh cửa sổ, ướm lời: “Lâu rồi thiếu chủ không lên núi.”
Thật vậy, từ hồi bụi bay vào mắt, Thần Dung không lên núi nữa, Tử Thuỵ hãy lo chả biết có phải mắt nàng vẫn còn khó chịu hay không.
Thần Dung tựa vào sạp, giở quyển trục, nhàn nhạt đáp: “Có Đông Lai trông coi hộ, ta không cần lên đấy mỗi ngày nữa.”
Tử Thuỵ rõ rồi không quấy quả nàng thêm, chuẩn bị lui xuống.
Thần Dung như sực nhớ điều gì, gọi cô lại: “Dạo này có thư Trường An không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT