Đêm đông dài đằng đẵng, nhà nào cũng
đèn đuốc sáng trưng, nhiều người sứt đầu mẻ trán suốt năm suốt tháng, ngày nào
cũng vội vàng tăng ca, rồi lại khổ sở tiếp thu kiến thức đợi đến ngày nghỉ, đợi
đến khi tết âm lịch đến sẽ có một ngọn đèn chờ họ, ai cũng sẽ có một nơi gọi là
nhà đang đợi họ trở về.
Nhưng mà Chu Tiếu Tiếu thì không. Từ
năm cô mười tuổi thì đã không còn nữa. Thậm chí có lẽ là sớm hơn một chút, cô
đã cảm thấy mình không còn nữa.
Ngay cả cái gọi là thời kỳ phản
nghịch của tuổi trẻ, cô cũng chưa từng trải qua, từ nhỏ, cha mẹ, giáo viên,
hàng xóm láng giềng đều khen cô nghe lời hiểu chuyện. Có lẽ là cả đời này ngay
cả một lần được tùy hứng, yếu đuối như trẻ con cô cũng không có.
Thật ra không phải cô không nghĩ đến
việc tùy hứng, nhưng trước khi thời điểm phản nghịch của tuổi dậy thì đến, thì
cô đã nhận ra ngoại hình của cô với ba me nuôi rất khác nhau, khi cô nghe người
ta nói ra nói vào về việc mình không có huyết thống với ba mẹ thì sự thật này
như một cái búa lớn đập trúng đầu cô.
Mặc dù chỉ là một đứa trẻ chưa
trưởng thành, nhưng mỗi khi cô muốn tùy hứng, muốn phản nghịch, muốn kêu mệt,
cô luôn tự hỏi mình một câu: Mày có tư cách gì hả Chu Tiếu Tiếu? Mày dựa vào
cái gì? Cha mẹ nuôi ngay cả khi không có quan hệ huyết thống cũng muốn nhận
nuôi mày, mày còn có gì không hài lòng nữa hả? Mày còn muốn phàn nàn gì nữa?
Mày có tư cách tùy hứng, phản nghịch hay kêu mệt sao?
Cô đưa tiễn người cha nuôi bệnh
nặng, sau đó lại chứng kiến mẹ nuôi cũng mắc bệnh mà rời đi, cô được gia đình
cô Trình lương thiện giúp đỡ cho việc học đại học. Cô đã suy nghĩ rất nhiều,
tuy rằng cuộc sống lại một lần nữa vứt bỏ cô, nhưng cũng không ép cô đến mức
cùng đường, thế giới này vẫn luôn dành cho cô một chút thiện ý.
Chỉ là cô luôn cảm thấy đã không còn
ngôi nhà nào thực sự thuộc về mình nữa, không có nơi nào để cô có thể vô tư thả
lỏng gánh nặng trên lưng mình.
Cô đặc biệt sợ kỳ nghỉ đông, so với
ngày hè nóng bức khó chịu nhưng bởi vì nghèo khó mà không dám mở điều hòa còn
sợ gấp nghìn lần. Bởi vì mỗi khi tết âm lịch tới, cái lúc pháo hoa đầy trời,
thời điểm mà trên đường trống trải không một bóng người, có thể cho cô biết, cô
và những người khác không giống nhau, cô đã không có chỗ để về, cô không có
nhà.
Cho nên, vào cuối học kì trước kỳ
nghỉ đông này, nỗi lo sợ tết âm lịch sắp tới, bị ép nợ, làm việc mệt mỏi đến
mức chân bị chuột rút, bị điểm kém nên lòng tự tôn bị đả kích, bị giáo viên phụ
đạo dạy dỗ mà mất mặt, bởi vì rớt môn mà mất đi tư cách nhận học bổng, áp lực
kinh tế, . . . đủ loại gánh nặng chồng lên nhau mà đến, Chu Tiếu Tiếu rất mệt
mỏi, cô vừa thất vọng với mình lại vừa cảm thấy tủi thân.
Khoảnh khắc bị Nghiêm Túc kéo ra
chất vấn, cô biết rõ Nghiêm Túc là vì muốn tốt cho mình. Anh cố ý tránh những
sinh viên thức khuya đến đây học bài, tuần này anh cũng đang tăng ca, thế mà
còn cố ý tới giảng bài tập giúp cô, anh vẫn luôn quan tâm cô…
Thấy thế nào thì nói thế, cũng không
nên đùa giỡn với Nghiêm Túc, đúng không?
Khoảnh khắc cô ôm đầu gối ngồi
xuống, trong lòng cảm thấy rất ghét bỏ bản thân, cô rất muốn bóp lấy cổ của
mình rồi lớn tiếng chất vấn: Chu Tiếu Tiếu, mày đang làm gì vậy? Có phải mày
muốn được voi đòi tiên không? Người khác đối xử tốt với mày, mày còn giận dỗi
cái gì? Sao lúc đó mày không nói ra lý do với thầy giáo? Sao không giải thích
với giáo viên hướng dẫn? Sao không cầu xin chủ nợ cho thêm vài ngày? Thế mà
Nghiêm Túc mới chất vấn có một câu, mày lại làm như ấm ức lắm, còn muốn xù lông
lên nữa?
Nhưng thật ra cô biết tại sao mình
lại làm thế.
Nửa năm qua, lúc phải tất bật đi
làm, lúc mà đầu óc thỉnh thoảng rảnh rỗi, trong lòng Chu Tiếu Tiếu sẽ có một
đóa hoa ngây thơ, muốn nở rộ mà không được, cô ngập ngừng thử nâng cánh hoa
lên, muốn hỏi nó, cô có bao giờ nghĩ tới Nghiêm Túc đối xử với cô rất tốt hay
không, không phải bởi vì người khác nhờ vả, mà là bởi vì thích thì sao?
Sau đó cô lại nhanh chóng tự mình
cắt đứt nụ hoa lẫn lá, nhắc nhở chính mình hết lần này đến lần khác, Chu Tiếu
Tiếu, mày có thể đừng tự mình đa tình nữa được không?
Thế nhưng, sinh mệnh của bông hoa
nhỏ này rất kiên cường, mỗi khi bị cắt ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).