Sau Khi Gả Thay Tôi Cười Mệt Xỉu

Chương 81: Ngoại truyện – Ngày thứ tư (1)


10 tháng

trướctiếp

Hai ngày cuối cùng, Quý Úc Trình lên kế hoạch hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của nhóc Ninh Tuy.

Đúng là tiết trời tháng sáu đã có thành phố có tuyết rơi, ở Nội Mông Cổ đã đổ tuyết lớn nhiều ngày nay, đi máy bay cũng được, nhưng đáng tiếc Quý Úc Trình là người từ thế giới tương lai đến, không có căn cước công dân ở thế giới này, còn đi xe buýt thì phải tốn một ngày một đêm, sẽ muộn mất, anh lo mình sẽ bỗng nhiên biến mất trên đường đưa Ninh Tuy về.

Để cho an toàn, Quý Úc Trình quyết định thuê một chiếc SUV, tự mình lái xe đưa Ninh Tuy vượt gần 600 km đến làng du lịch trượt tuyết.

Nhóc Ninh Tuy hoàn toàn không hề thất vọng, trái lại, cậu còn hưng phấn muốn chết. Cậu chỉ mới xem cảnh hai người khăn gói đi du lịch trên phim thôi, không ngờ mình cũng có thể trải nghiệm.

Trước khi xuất phát, cậu đã không kìm chế được sự hưng phấn, gửi cho Quý Úc Trình một đống tin nhắn hỏi mình có cần chuẩn bị gì hay không, một lúc lại lo lắng cuối tuần chưa làm bài tập xong thì sao bây giờ, một lát lại lo mình dốt đặc cán mai với trượt tuyết, bèn lên mạng tìm xem phải mang dụng cụ gì mới không bị ngã.

Hỏi nhiều như vậy, cậu cũng thấy có vẻ rất mất mặt, làm phiền Quý Úc Trình.

Nếu cậu là một người trưởng thành, đối mặt với mấy câu hỏi cơ bản ngu ngốc của con nít này, dù là anh trai ruột cũng sẽ cảm thấy đối phương bị thiểu năng trí tuệ, hận không thể bịt miệng đối phương lại.

Nhưng thần kỳ là, Quý Úc Trình lại hoàn toàn không mất kiên nhẫn, trả lời từng câu hỏi của cậu, còn mua sẵn cho cậu áo gió và kính râm rồi.

Quả thật nhóc Ninh Tuy cảm thấy mình như Alice lạc vào xứ sở thần tiên, hoặc là vô tình lạc đến một hành tinh khác vậy.

Thứ sáu sau khi tan học, Quý Úc Trình lái xe đến cổng trường đón cậu, Ninh Tuy đeo hai cái balo chạy tới chỗ anh.

Cậu dùng cả cái balo mới mà Quý Úc Trình mua cho lẫn cái cũ, hai cái đều căng phồng đựng một đống đồ lớn, ngay cả vớ, khăn và cốc rửa mặt cũng có.

Nếu sau lưng cậu nhóc có cái đuôi thì chắc lúc này đang vẫy thành hình cái quạt.

Ninh Tuy hưng phấn hỏi Quý Úc Trình: “Chúng ta có thể chơi đến chủ nhật mới về thật ư?”

“Đúng vậy.” Quý Úc Trình không nhịn được bóp bóp cái đuôi không tồn tại kia.

Ninh Tuy ngoảnh đầu lại nhìn: “Hả? Sao vậy?”

Quý Úc Trình cũng không giải thích, chỉ mỉm cười nhận balo bỏ vào trong cốp xe, thuận tay mở ra thì thấy đồ ăn vặt mà anh mua hai hôm trước cũng có trong đó: “Sao vẫn chưa ăn

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp