Ninh Tuy đã nấu canh xong, hai người ngồi vào bàn.

Quý Úc Trình lấy nhiệt kế ra, Ninh Tuy nghiêng người liếc nhìn rồi khẽ thở phào nhẹ nhõm: “Ba mươi bảy độ mốt, không sao, không phải sốt cao.”

Quý Úc Trình so đo nói: “Sao lại không phải sốt? Vượt quá ba mươi sáu độ chín là không bình thường rồi, hơn nữa vừa nãy đo không đủ lâu, nếu đo lâu hơn một chút thì chắc chắn sẽ càng cao hơn.”

Dứt lời, anh nắm lấy tay của Ninh Tuy rồi đặt lên trán của mình: “Có phải có cảm giác không chỉ ba mươi bảy độ mốt không?”

Ninh Tuy: “…”

Dùng tay sờ thì cũng chỉ khoảng ba mươi bảy độ mốt thôi, ok?

Nhưng đề phòng trước thì lúc nào cũng tốt hơn, nếu không, nhiệt độ tăng cao vào nửa đêm thì thật sự trở thành cảm lạnh mất.

Ninh Tuy đẩy bát canh đến chỗ Quý Úc Trình: “Vậy anh mau uống đi.”

Quý Úc Trình cầm lấy bát, anh không thích mùi hành gừng lắm, nhưng đây là do Ninh Tuy tự tay nấu, thế là anh cầm bát lên uống vô cùng thích thú.

Bởi vì lời thổ lộ vừa nãy của Ninh Tuy nên anh vừa tự hào lại vừa ngượng ngùng, cứ thỉnh thoảng lại ngước mắt lên nhìn Ninh Tuy, nhưng không nói gì.

Vẻ mặt của Ninh Tuy vốn rất tự nhiên, nhưng dần dần bị anh nhìn đến ngượng: “Uống canh thì lo uống canh đi, làm gì mà nhìn em mãi thế?”

Cậu cả Quý sắp vùi cả mặt mình vào trong bát rồi, anh hỏi: “Tuy Tuy, những lời như vậy… sau này em có thể nói nhiều hơn không?”

Những lời sến sẩm đó cần phải có đúng thời điểm mới nói được, đâu có ai thường xuyên treo nó ngoài miệng như cơm bữa đâu. Vừa nãy vì cảm thấy tâm trạng của Quý Úc Trình không ổn lắm nên cậu mới vội vàng dỗ dành an ủi anh… Hơn nữa, chỗ này không phải chỉ có hai người họ, ở hành lang bên phải vẫn có thể lờ mờ nghe thấy tiếng ông chủ đang tập bài tập giảm béo trong phòng.

Có vẻ nghe thấy tiếng động ở bên ngoài, sợ làm phiền họ nên ông chủ còn cố tình chỉnh âm lượng nhỏ lại.

Ninh Tuy quay đầu nhìn hành lang bên phải, mặt đột nhiên hơi phừng phừng.

“Lời gì?” Ninh Tuy cố tình hỏi.

Cậu định nói xong phát là trở mặt ngay à?

Quý Úc Trình tức giận nói: “Là “cái gì của anh em cũng thích” đó, em vừa nói xong.”

Quý Úc Trình thúc giục: “Em nói rõ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play