Không ngờ đi thăm ban lại nhận được
một vai diễn, cứ như vậy Liên Hoa chính thức gia nhập đoàn phim "Thanh âm
của bạn". Đoàn phim vốn rất nghiêm túc lại bị cô làm ầm ĩ, cười đùa liên
tục, không còn một chút không khí kịch tính của phim trinh thám.
Liên Hoa mặc một chiếc áo sơ mi hoa
màu hồng phấn, tết tóc hai bên, trên đầu cài một bông hoa giả màu đỏ, dáng vẻ
quê mùa cùng với khuôn mặt "thời trang" của cô trông hơi lạc lõng
nhưng cũng rất phù hợp với hình tượng nhân vật Tôn Diễm Diễm.
Lúc này, cô đang ngồi xổm bên cửa
sổ, lén lút nhìn Kha Tuấn giảng bài cho bọn trẻ, Tôn Diễm Diễm đặc biệt thích
nhìn hắn như thế này.
"Đừng nhìn ở đây, cứ vào đi.”
Tiết Thiên Nặc, người vừa mới lên núi không lâu, lần đầu tiên nhìn thấy Tôn
Diễm Diễm, anh nghĩ rằng cô là một cô gái đam mê học tập, vì vậy Tiết Thiên Nặc
tốt bụng nhiệt tình đã chủ động lại gần bảo cô vào lớp nghe giảng.
Nhưng Tôn Diễm Diễm nhầm tưởng rằng
Tiết Thiên Nặc đang chế nhạo mình nên xấu hổ đẩy Tiết Thiên Nặc ngã xuống đất,
đánh anh vài cái rồi nhanh chóng bỏ chạy.
Đây là lần đầu tiên hai người diễn
chung với nhau, cả hai đều có chút khẩn trương.
Liên Hoa quay đầu nhìn Trì Thâm đang
mặc áo thun hồng và quần jean, đắm chìm trong nụ cười rạng rỡ của anh trong
giây lát, sau đó... sau đó...
"Cắt! Tại sao Tôn Diễm Diễm
không có phản ứng! Đánh Tiết Thiên Nặc đi, cô có nhớ lời thoại không!"
Liên Hoa đang thẹn thùng chống cằm,
xấu hổ ngẩng đầu nhìn đạo diễn Hà: “Đạo diễn... Tiết Thiên Nặc đẹp trai như
vậy, tôi không đánh được ~ Hơn nữa, anh ấy đẹp trai như vậy, tại sao lại đánh
anh ấy...”
……
Nội tâm của đạo diễn Hà tan nát, ông
ấy cúi đầu nắm tóc mình, dáng vẻ không còn gì luyến tiếc.
Trì Thâm và các diễn viên khác chỉ
biết nhịn cười.
Một lần khác, cũng là diễn chung với
Trì Thâm, Liên Hoa lại gặp vấn đề.
Cảnh này nói về việc Trì Thâm nửa
đêm lẻn vào nhà tên lưu manh để tìm bằng chứng cho thấy tên lưu manh đã giết
những người khác. Anh không thu hoạch được gì, đang định rời đi thì bị Tôn Diễm
Diễm đi vệ sinh ở sân bên cạnh phát hiện.
Tôn Diễm Diễm mở to mắt, vừa định
kêu lên, Tiết Thiên Nặc đã nhanh chóng trèo qua bức tường thấp, bịt miệng cô
lại, Tôn Diễm Diễm cố gắng vùng vẫy, đá qua đá lại: “Ưm ưm!"
Theo kịch bản, Tiết Thiên Nặc đến
gần Tôn Diễm Diễm và thì thầm vào tai Tôn Diễm Diễm: "Đừng hét lên, tôi sẽ
buông cô ra và giải thích cho cô, được chứ?"
"Cắt! Tôn Diễm Diễm! Tại sao cô
lại bất động nữa!"
Trì Thâm buông tay đang bịt miệng cô
ra, tự nhiên rơi xuống vai cô, Liên Hoa mềm nhũn dựa vào trong ngực Trì Thâm,
có chút ấm ức: “Đây là phản ứng tự nhiên, tôi không thể khống chế được...”
Cô còn chưa nói xong, Trì Thâm đã
bịt miệng cô lại: “Đạo diễn... tiếp tục đi, tôi biết vấn đề ở đâu rồi.”
Vậy thì tiếp tục đi.
Tiết Thiên Nặc bịt miệng Tôn Diễm
Diễm và giữ khoảng cách an toàn với tai cô: “Nếu cô không hét lên, tôi sẽ buông
cô ra. Cô đồng ý thì chớp mắt hai lần.”
Tôn Diễm Diễm nghe lời anh, chớp mắt
hai lần, người ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.