Liên Hoa đi dạo quanh núi cùng Trì
Thâm.
Cô không khỏi cảm thán, đạo diễn Hà
đúng là hào phóng, trên núi không có nhiều đồ, ông ấy đã thuê hơn 50 người
chuyển hết những thứ thường ngày cần dùng lên núi, gạo, dầu, muối, máy phát
điện, trông như kiểu ông ấy muốn dựng trại đóng quân ở đây.
"Đạo diễn Hà nói, khi đoàn phim
rời đi, những đồ dùng sinh hoạt này sẽ để lại cho người già và trẻ em trên núi,
cuộc sống của bọn họ khá khó khăn.” Đã hơn 30 năm từ khi vụ án giết hại dân
làng trên núi này xảy ra, chỉ còn lại mười mấy hộ gia đình, những người đàn ông
khỏe mạnh đều ra ngoài làm việc kiếm tiền, những cụ già cô đơn và trẻ em thì ở
lại, cuộc sống làm sao có thể tốt được.
"Đạo diễn Hà cũng khá tốt...”
Trì Thâm nhéo nhéo khuôn mặt mềm mại
của cô: “Cho nên sau này em đừng chọc ông ấy tức giận nữa, nghe chưa!"
"Ừm, không chọc giận... Lúc
trước không phải vì ông ấy bắt anh quay cảnh đêm sao... Em sai rồi mà...”
Trì Thâm quay đầu đi nở nụ cười nói:
"Được rồi, đến chỗ anh ở thôi.”
Đoàn phim đều dựng lều trên một bãi
đất trống nơi dân làng dùng để phơi khô lương thực, hơn 50 chiếc lều được dựng
lên dày đặc, trên mỗi căn lều dán một tờ giấy trắng in tên của chủ lều.
Căn lều có chữ "Trì Thâm"
nằm ở ngoài cùng, lẻ loi một mình trong góc, bên cạnh là một ngôi nhà đất hoang
tàn đổ nát: “Nghe nói cả gia đình năm người trong căn nhà này đều bị giết, bọn
họ sợ có ma nên không dám ở đây.
Liên Hoa làm mặt quỷ với anh: “Sợ
chưa?”
Trì Thâm không khỏi nghĩ đến những
ngày bị "ma đè giường", lỗ tai anh đỏ lên: “Đi vào xem thử... "
Liên Hoa bị Trì Thâm đẩy vào trong
lều, cô sâu sắc cảm nhận được ngay cả lều trại cũng có khoảng cách giàu nghèo,
so với căn lều chỉ dùng để ngủ của nhân viên công tác, căn lều của Trì Thâm gồm
một phòng ngủ và một phòng khách, rất có phong cách.
"Trì Thâm, sao anh để nhiều
quần áo bẩn vậy hả!" Từ trước đến nay Trì Thâm luôn sạch sẽ, quần áo anh
thay ra sẽ được giặt sạch ngay lập tức, chưa bao giờ để qua đêm.
Nhưng hiện tại, căn lều nhỏ của anh
chất đống quần áo bẩn, khác xa với hình tượng nam thần.
Nhưng Trì Thâm không để ý, anh quỳ
gối trên chăn thu dọn quần áo: “Tình huống đặc biệt, xử lý cũng phải đặc biệt,
giặt quần áo rất phiền phức, phải đi giếng múc nước, còn không có nước nóng.”
“Vậy anh còn quần áo sạch không?”
Liên Hoa cúi người giúp anh thu dọn: “Cũng không thể nhặt quần áo sạch trong
đống đồ bẩn đó chứ… Thế này thì sao, anh đi đóng phim, em giúp anh giặt quần
áo!"
Trì Thâm kinh ngạc nhìn cô: “Sao hôm
nay em lạ thế? Có âm mưu gì?"
Người này, thật là đáng ghét!
Tuy rằng cô quả thật có ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.