Trên đường trở về
khách sạn, Liên Hoa liên tục nhìn ra ngoài cửa sổ, không nói chuyện với Trì
Thâm, máy quay đảo qua tai cô, vẫn còn hồng hồng.
Trì Thâm giả vờ lấy
điện thoại di động ra: “Tiểu Du.”
“Hả?” Trả lời xong
Liên Hoa mới nhận ra rằng Trì Thâm chủ động nói chuyện với cô! Ôi trời đất quỷ
thần mẹ tôi ơi!
"Có một bài
kiểm tra, em có muốn thử không?"
Không ngờ Trì Thâm
lại thích những thứ như này: “Được thôi.”
"Ừm, nước cam
và Coca, em thích cái nào?"
"Coca!"
"Tôm hùm đất
cay hay vịt quay Bắc Kinh?"
“Tôm hùm đất cay!”
"Màu vàng hay
màu trắng?"
"Màu
vàng!"
"Lau nhà hay
phết đất?"
"Đều không
thích!"
"Câu hỏi cuối
cùng, em thích quần hay váy?"
"Đương nhiên
là váy, mấy câu hỏi của anh nghe lạ thế?"
Không chỉ Liên Hoa
thấy lạ mà toàn bộ nhân viên công tác trên xe cũng thấy câu hỏi này quá kỳ lạ,
đây là bài kiểm tra gì vậy.
Đạo diễn của Trì
Thâm tò mò không nhịn được nghiêng người nhìn điện thoại di động của anh, chậc
chậc, diễn xuất rất giống đấy, đây chẳng phải là danh bạ điện thoại sao.
Trì Thâm liếc nhìn
đạo diễn một cái, tắt màn hình điện thoại, mặt mày tự tin nói: “Ừm, kiểm tra
xong rồi.”
Liên Hoa bị anh làm
cho có chút hiếu kỳ: “Kết quả là gì?"
"Kết quả
là...” Trì Thâm nhếch môi, tâm tình cực kỳ vui vẻ: “Kết quả chứng minh tên của
em đặt cũng không uổng, em đúng là cầm tinh con cá, trí nhớ chỉ có bảy giây.”
Tròng mắt Liên Hoa
sắp rơi ra ngoài: “Bài kiểm tra gì vậy! Mấy thứ này có thể tiết lộ cầm tinh con
gì sao?"
Điều quan trọng
nhất chính là, hình như cũng khá chính xác...
"Vậy anh cầm
tinh gì?"
Trì Thâm quay đầu
sang hướng khác như thể thiên cơ không thể tiết lộ.
Anh không biết mình
cầm tinh gì, nhưng anh họ Trì tên Thâm, cho dù em là Liên Hoa hay Tiểu Du, hãy
ngoan ngoãn ở trong cái ao này, ở bên cạnh anh, đừng đi đâu cả.
(*) “Trì” là ao, còn “Thâm” là sâu. Trì Thâm tức là một
cái ao sâu thẳm. “Du” đồng âm với “Ngư” (cá). Khi đến khách sạn
đã là bốn giờ chiều: “Tiểu Du, chúng ta tới rồi.”
Liên Hoa mở mắt ra,
không biết từ lúc nào cô đã ngủ thiếp đi, đầu tựa vào vai Trì Thâm, nước miếng
còn rơi trên chiếc áo khoác jeans màu xanh nhạt, rất nổi bật.
Liên Hoa nhìn thấy
được, cô mím môi giả vờ như không thấy: "Hình như bọn họ trở về hết rồi,
xe đều ở đây.”
Nhóm của Vu Tử Quân
và Thích Ngôn cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, họ vừa quay về nửa tiếng trước, còn
một nhóm khác về rất sớm, bọn họ trực tiếp từ bỏ nhiệm vụ vì "công chúa
nhỏ" Vinh Phạn Phạn.
Không còn cách nào,
một người trong nhóm này là diễn viên hài Hoàng Kim Bảo, tính cách chỉ một chữ,
nhát. Dương Liễu cũng có chút chiế ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.