“Chúng ta nghỉ ngơi một chút nhé.” Vừa mới tham quan một địa điểm, Trì Thâm để ý thấy ba người vừa xuống máy bay đã hơi mệt mỏi, đặc biệt là Vinh Phạn Phạn, trên mặt cô ta đã hiện rõ sự không kiên nhẫn.
“Được đấy, được đấy, chúng ta sang quán cà phê bên kia uống một ly cà phê đi!” Quả nhiên, anh vừa mở miệng, Vinh Phạn Phạn đã tích cực hưởng ứng.
Liên Hoa không thích cà phê, màu giống như thuốc bắc, cũng đắng như thuốc bắc. May mắn là trong quán cà phê có Coca yêu thích của cô, màu giống như thuốc bắc nhưng lại ngọt như mứt hoa quả.
Cà phê và đồ uống không để ở cùng một quầy, một mình Liên Hoa chạy đến bên kia, nhảy lên chỉ vào Coca trên máy bán nước uống giải khát: “Tôi muốn một ly Coca! Coca!"
Chú Phác không nỡ quay cảnh này, cô không biết nói một câu tiếng Anh nào sao? Ngay cả khi chỉ có bằng tốt nghiệp cấp 3 thì ít nhất cũng phải biết nói “please” chứ.
May mắn thay, nhân viên phục vụ đã hiểu, anh ấy hỏi lại bằng tiếng Anh: “Bạn muốn một ly Coca phải không?"
Liên Hoa gật đầu như mổ thóc: “Yes!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play