"Cô……"
Đã đến lúc phỏng
vấn cá nhân với Liên Hoa.
Tiểu Béo và Liên
Hoa ngồi đối mặt nhau một lúc lâu, không biết nên nói gì.
"Có gì muốn
nói thì nói thẳng đi. Lớn như này rồi mà cứ chần chừ mãi.” Liên Hoa sốt ruột
chờ đợi, bởi vì ở bên trong mọi người đều đang "an ủi" Vinh Phạn Phạn
gào khóc, cho nên Tiểu Béo phỏng vấn cô ở ban công, gió thổi qua lạnh lẽo u ám.
“Chị, hôm nay lúc
nhảy bungee… sao chị dám tự nhảy xuống?” Tiểu Béo lớn hơn Liên Hoa sáu bảy
tuổi, tiếng gọi chị này đã thể hiện sự kính phục.
Liên Hoa sờ sờ mũi:
“Không đáng sợ chút nào, rất kích thích, chơi rất vui.”
"Vậy chị sợ
cái gì?"
Câu hỏi này khiến
Liên Hoa bối rối, cô sợ cái gì.
Chết đi hoàn toàn?
Có vẻ không sợ lắm, dù sao cô cũng chán sống rồi.
Xuống 18 tầng địa
ngục? Cũng không sợ lắm, dù sao có Liên Kiều che chở cho cô.
Liên Hoa vắt óc hồi
lâu, cuối cùng lắc đầu: "Không biết, tạm thời không sợ cái gì cả.”
Tiểu Béo đã ở bên
cô nhiều ngày nên hiểu cô phần nào, anh biết rằng những gì Liên Hoa nói là sự
thật.
Trong lòng ngưỡng
mộ cô.
Thật lợi hại, trên
thế giới này có rất ít người có thể sống mà không sợ gì cả.
"Vậy chị có
cảm thấy hôm nay mình nói quá khích không ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.