Trong
lòng Đinh Vân Khang biết chắc Uông Thanh Lâm sẽ không cung cấp phục vụ VIP như
vậy cho hắn. Lời này chỉ muốn khơi dậy hứng thú của cô mà thôi, nhưng có vẻ đã
thất bại, trong lòng Uông Thanh Lâm chẳng có gợn sóng nào cả.
Dù
cho hắn đã từng là Very Intimate Person của cô.
Hắn
theo chân nữ nhân viên cùng cậu trai trẻ tuổi kia đi xem căn phòng sắp trở
thành một ngôi nhà khác của hắn ... cách bài trí trong nhà hắn đã thuộc nằm
lòng, trước đây cũng từng đến xem mấy lần, bây giờ ít nhiều cũng có phần lơ đễnh.
Trong
đầu hắn toàn là câu hỏi, tại sao Uông Thanh Lâm lại từ chối quay về Thanh Vận
Minh Châu?
Hắn
nghĩ, có lẽ cô chỉ là nhất thời tức giận ... mà có lẽ cơn giận này là nhằm vào
hắn.
Lúc
hắn ra khỏi Minh Duyệt Loan, Uông Thanh Lâm đã không còn ở đại sảnh. Có thể cô
đang ở văn phòng, hoặc là đi khỏi đây rồi, hắn suy nghĩ thật lâu nhưng vẫn
không tìm được lý do hợp lý đi bắt chuyện với Uông Thanh Lâm.
Hắn
bắt đầu hoài niệm những ngày có thể qua vài ba câu điện thoại là đến nhà cô, hoặc
gọi cô đến nhà hắn.
Gần
đến hoàng hôn, đột nhiên trời đổ mưa rất to.
Nhiệt
độ giảm mạnh do cơn mưa bất chợt, Uông Thanh Lâm về đến nhà, chỉ cảm thấy cơ thể
mình rét run.
Trong
nhà tối đen như mực, cô do dự một hồi lâu, quyết định không gọi cho Ngô Mẫn
Như. Cuộc sống Ngô Mẫn Như vốn tự do, cô cũng không nên hỏi nhiều, cho dù có là
con bà đi nữa.
Bật
quạt sưởi, đứng tắm dưới nước nóng. Lại sấy khô tóc, đã là hơn một giờ sau.
Ngô
Mẫn Như vẫn không trở về nhà, cô cầm lấy di động thì nhìn thấy một cuộc gọi nhỡ.
Vậy mà lại là Đinh Vân Khang.
Cô
suy nghĩ một lúc nhưng vẫn không nghĩ ra tại sao Đinh Vân Khang lại tìm mình
... có lẽ là chuyện công việc, dù sao hiện giờ giữa bọn họ đã không còn mối
quan hệ cá nh ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).