Có dự cảm Hà Quyết sẽ không ra
nhưng chỉ vài giây sau Hà Quyết
đã mở cửa.
"Sao chị lại tới đây?" Vẻ mặt của Hà Quyết rất lạnh nhạt,
không biết đang vui hay buồn.
"Tôi.." Kiều Noãn ấp úng một hồi lâu, cũng không đưa ra được
lời giải thích hợp lý. Cô thậm
chí không thể hiểu mình đang làm gì, cô thực sự cũng không biết nên giải
thích như thế nào.
Hà Quyết không hỏi gì thêm, nghiêng người sang một bên để Kiều Noãn bước
vào phòng.
Trong phòng khách vẫn có một bộ sô pha, nhưng có thêm một chiếc ti-vi
LCD, cũng đang chiếu các chương trình CCTV*. Hà Quyết rót cho cô một cốc nước,
quay người đi vào bếp.
*CCTV là đài truyền hình trung
ương Trung Quốc. Đây là tổ chức tin tức dư luận của Trung Quốc với nhiều chức
năng như phổ biến tin tức, giáo dục xã hội, giải trí văn hóa và dịch vụ thông
tin. Kiều Noãn cầm ly nước xem ti-vi một hồi, thấy Hà Quyết đã lâu không ra,
cô tò mò đặt ly xuống đi vào bếp.
Hà Quyết đang xắn tay áo nấu ăn, trên bếp có món đang xào.
Điều này thực sự khác xa với khung cảnh mà cô tưởng tượng về Hà Quyết
đang bưng bát mì ăn liền xem Gala tất niên.
"Chị đã ăn chưa?"
Kiều Noãn đang ngắm nhìn tài nghệ
nấu ăn của Hà Quyết, bị cậu hỏi mới hoàn hồn: "Tôi đã ăn một chút"
Hà Quyết dừng tay, quay đầu nhìn
cô: "Vậy chị tới đây làm gì?"
Kiều Noãn im lặng một lúc, tuy
chưa có thông tin nào cụ thể nhưng cô quyết định nghĩ gì nói vậy: "Tôi còn
tưởng cậu ở nhà bạn đón năm mới, nhưng không phải vậy… tôi..."
"Ồ?" Hà Quyết hơi nhướng mày: "Chị ghen sao?"
"Không có" Kiều Noãn lập tức phủ nhận.
"Vậy chắc là thương hại tôi một mình đón Tết?"
Kiều Noãn cẩn thận quan sát vẻ mặt của Hà Quyết, mặc dù không đoán được
cậu ấy đang nghĩ gì nhưng xem ra cũng không phải không vui nên đánh liều hỏi
thêm một câu: "Vậy… cậu mong tôi tới đây là vì lý do gì?"
"Tôi cũng rất tò mò, không biết ngoài khích lệ hoặc là đồng cảm
thì chị còn có lý do nào khác tới đây tìm tôi chứ?"
"Toi…"
Hà Quyết không nhìn cô, xoay người thái rau: "Chị tự nghĩ
đi".
Đây là muốn đuổi khách sao? Kiều Noãn sửng sốt một lúc, nhưng cô vẫn
kiên quyết hỏi cho bằng được: "Có thể cho tôi biết, cậu và Sabrina…"
"Như những gì chị nhìn thấy đó".
"Hai người ở
bên nhau?" Kiều Noãn nở nụ cười: "Chúc phúc hai người".
Nói xong, cô quay người trở lại phòng khách, cầm túi xách định rời đi.
Hà Quyết bưng hai món ăn từ trong bếp đi ra, cậu đặt đồ ăn lên bàn, liếc
nhìn Kiều Noãn đang đi về phía cửa rồi thong thả nói: "Tôi không có nghĩa
vụ phải đợi chị."
Kiều Noãn dừng bước: "Tôi biết, cậu không cần đặc biệt nhấn mạnh,
hơn nữa tôi... không yêu cầu cậu đợi tôi"
Hà Quyết chậm rãi đi đến bên cạnh cô, cúi đầu nhìn cô: "Vậy ba năm
nay chị vẫn độc thân, lẽ nào đang đợi tôi sao?" Trong giọng điệu có chút mỉa
mai, châm chọc.
"Chỉ là tôi chưa tìm được người phù hợp thôi."
Hà Quyết cười lạnh: "Chị vẫn như trước không thẳng ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.