Ba Kiều và mẹ Kiều nhìn nhau, cuối cùng ba Kiều nói: "Dì Trương của
con…"
Kiều Noãn sửng sốt...cô biết, cô biết mà…: "Dì Trương...nói cái
gì?"
"Dì ấy không nói rõ ràng, nhưng đó là ý của dì ấy. Vì trước đây dì
ấy có thể giúp đưa nhà máy hoạt động trở lại, nên bây giờ dì ấy có thể làm ngược
lại."
"Tại sao……"
"Kiều Noãn." Mẹ Kiều nắm tay cô, nước mắt lưng tròng:
"Chúng ta không quan tâm đến nhà máy, nhưng dì Trương của con đang tát vào
mặt chúng ta, nếu con không chia tay với Hà Quyết thì một bên còn lại cũng đưa
cho dì ấy đánh luôn đi."
Kiều Noãn bối rối đến mức không nói được lời nào.
"Cắt đứt đi, được không? Nếu như con còn nguyện ý cân nhắc tình cảnh
giữa mẹ và ba con, vậy con cũng nên dừng lại đi. Chúng ta không kham nổi
đâu?"
Kiều Noãn mở tay mẹ Kiều ra: "Con đi tìm Hà Quyết."
"Tìm nó có ích lợi gì? Con nhất định phải làm mẹ cùng ba con khó xử
sao?"
"Nhưng…" Kiều Noãn nhìn mẹ Kiều, không cầm được nước mắt, che
miệng lại: "Con rất thích anh ấy, người duy nhất con từng thích trong đời...
Ba mẹ đúng là sẽ ép con chết…"
Đột nhiên có tiếng gõ cửa, ba Kiều liếc nhìn Kiều Noãn rồi đi ra mở cửa.
Đứng ở cửa là Hà Quyết, Kiều Noãn chỉ nhìn cậu một cái, trái tim như muốn
bị xé nát.
"Bác Kiều, con tới tìm..."
"Vào nhà nói chuyện đi." Ba Kiều thở dài, xoay người để Hà
Quyết vào phòng.
Hà Quyết ngồi xuống đối diện Kiều Noãn và mẹ Kiều, nhìn Kiều Noãn đang
khóc nức nở, cậu có chút áy náy, nhưng một lúc sau, cậu lấy lại bình ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.