Tiệc cưới được tổ
chức tại một khách sạn năm sao ở trung tâm Thành phố W. Khi Kiều Noãn đến,
Trình Tĩnh Đạt đang đợi bên ngoài. Anh ấy mặc một chiếc áo khoác ngoài màu xám
khói, lặng lẽ đứng đó, tạo nên một hình tượng thư sinh không thể nào miêu tả được.
Kiều Noãn chạy bước
nhỏ đến, cười nói: "Anh đợi lâu không."
“Anh cũng vừa mới tới."
Trình Tĩnh Đạt cười cười: "Chúng ta vào đi thôi.”
Hai người đi đến chỗ
ngồi được sắp xếp ở đại sảnh lầu sáu rồi ngồi xuống, chẳng bao lâu sau liền có
người lần lượt đến chào hỏi, trong đó có rất nhiều người là bạn học hồi đó của
Trình Tĩnh Đạt. Mọi người nhìn thấy Kiều Noãn ở bên cạnh đều sẽ đi tới trêu chọc
hai câu, các vấn đề gây khó dễ thì Trình Tĩnh Đạt sẽ chặn lại thay cô, bởi vậy
công việc giả trang làm bạn gái này cũng không có gì khó khăn.
Dần dần cũng ít người
đến chào hỏi hơn, Kiều Noãn lười biếng đang định lén ăn gì đó thì đột nhiên có
một đôi tình nhân đi tới. Trình Tĩnh Đạt ngay lập tức đứng dậy, nụ cười vẫn
luôn duy trì suốt thời gian qua ngay lập tức trở nên cứng đờ.
Kiều Noãn trong
lòng sáng tỏ, nghĩ thầm thì ra đây mới là chính chủ, liền cũng đứng lên theo
Trình Tĩnh Đạt.
“Tôn Ninh, đã lâu
không gặp.” Trình Tĩnh Đạt vẫn giống như không hề có chút dao động nào mà chào
hỏi.
Người phụ nữ tên
Tôn Ninh nhăn mi cười một tiếng, nhìn về phía Kiều Noãn: "Tĩnh Đạt, bạn
gái của anh sao?"
Trình Tĩnh Đạt nhẹ
nhàng ôm lấy vai Kiều Noãn: “Đúng vậy, em ấy tên là Kiều Noãn.”
Tôn Ninh vươn tay:
"Chào cô Kiều."
“Xin chào.” Kiều
Noãn nhẹ nhàng bắt tay.
"Lúc đầu anh
nói với em rằng anh đang yêu đương, em còn không tin nữa cơ, xem ra lần này anh
thật sự rơi vào lưới tình rồi nhỉ?” Đôi mắt của Tôn Ninh rất quyến rũ, đặc biệt
là khi cười lên.
Trình Tĩnh Đạt mỉm
cười, chuyển ánh mắt sang người đàn ông bên cạnh cô ta: "Chuyện của các em
đã giải quyết xong chưa?"
Tôn Ninh kéo cánh
tay của người đàn ông bên cạnh, lộ ra một nụ cười vô cùng ngọt ngào: "Có lẽ
sang năm chúng em sẽ tổ chức hôn lễ, Tĩnh Đạt, anh nhất định phải nể mặt mà
tham dự đấy nhé."
Kiều Noãn cảm giác
được bàn tay của Trình Tĩnh Đạt đặt trên vai mình siết chặt lại, không khỏi hơi
nghiêng đầu nhìn vẻ mặt Trình Tĩnh Đạt vẫn mang nụ cười không chê vào đâu được.
"Dĩ nhiên sẽ
tham gia rồi."
"Vậy chúng ta
tới bàn bên kia đi, anh và cô Kiều mau chóng ổn định chỗ ngồi đi."
Sau khi đám người
Tôn Ninh rời đi, Trình Tĩnh Đạt mới buông Kiều Noãn ra, gượng cười nói: "Đột
ngột quá."
Kiều Noãn chớp chớp
mắt ngồi xuống: "Em thật sự không biết thì ra đàn anh vẫn là cao thủ tình
trường nha."
“Đừng có trêu anh.”
Trình Tĩnh Đạt ngồi xuống cười cười nói.
“Sao thế, mọi người
xung quanh em đều có người yêu cả.” Kiều Noãn cầm lấy mấy cái hạt dẻ cười, chậm
rãi bóc ra: "Em cũng đoán được hòm hòm rồi, trước đây anh và Tôn Ninh là một
đôi, nhưng sau đó lại chia tay. Tôn Ninh có tình mới, sau đó vẫn còn quan tâm đến
chuyện hôn nhân đại sự của anh, vì anh muốn để cô ấy yên tâm, cho nên mới kéo
em đến."
Trình Tĩnh Đạt
không nói gì.
"... Nên nói
thế nào với anh bây giờ đây, anh thực sự hơi thánh mẫu quá mức rồi đấy, đàn anh
ạ."
*Thánh mẫu: thánh mẫu
là người tốt đến bực mình, bất kể ai làm gì hại mình cũng đều tha thứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.