《Một cây hải đường ép
hoa lê - Calantha》
Ngày
thứ tư là đến Di Hòa Viên, sau khi tàu bắt đầu, Trần Đạo vỗ tay, đám quỷ nhỏ đang huyên thuyên trong xe im bặt và
nhìn cô.
Trần Đạo bật loa và kiểm tra âm thanh: “Các bạn học ơi, tôi có vài điều
muốn hỏi ý kiến của các bạn. Có hai cách để chúng ta đến Di Hòa Viên, một
là đi bộ và hai là đi thuyền, nhưng đi bộ rất xa. Tôi sợ tới lúc đó các bạn sẽ không có năng lượng để chơi nữa.
Vì vậy, tôi khuyên chúng ta nên đi bằng thuyền, một mặt dễ dàng hơn và mặt khác
có nhiều thứ để xem hơn.”
“Đi
thuyền! Đi thuyền!” Hai ngày nay các cô cậu này đã sợ đi bộ rồi.
Trần Đạo liếc nhìn đám đông và dừng lại: “Nhưng ... vé thuyền không
được bao gồm trong phí cắm trại của Đông Lệnh Doanh mọi người, vì vậy mọi người
cần phải trả tiền vé thuyền. Ba chuyến đi thuyền là ... …”
“Vì
sao không bao gồm bên trong! Tụi tôi nộp nhiều tiền vậy mà!”
“Đúng
vậy! Mọi người không chịu rõ ràng!”
“Tôi
không mang theo tiền tiêu vặt!”
“Tôi
muốn tiết kiệm tiền để mua vịt quay cho bố mẹ mà!”
…
Xe
đột nhiên trở nên hỗn loạn, Kiều Noãn nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ của Trần Đạo liền vội vàng vỗ tay: “Mọi người im
lặng, nghe Trần Đạo nói xong đã.”
“Tôi
chỉ là đề nghị, tùy mọi người ý kiến, nếu đều đồng ý đi bộ, chúng ta đi bộ.”
Trong
một thời gian, ý kiến được chia thành hai phe, mọi người đều khăng khăng với ý kiến
của
mình, không thể thống nhất.
Trần Đạo đi tới trước mặt Kiều Noãn và hỏi: “Cô thấy nên làm thế
nào?"
“Tôi…”
Kiều Noãn suy nghĩ một chút: “Tôi gọi điện thoại cho Tổng
giám đốc Địch hỏi một chút.”
Cô
lấy điện thoại di động gọi cho Địch Minh, giải thích ngắn gọn tình hình, Địch
Minh im lặng một lúc rồi nói: “Để Trần Đạo và Tôn Đạo thương lượng đi.”
Kiều
Noãn cúp điện thoại: “Tổng giám đốc Địch nói để cô và Tôn Đạo quyết
định.”
Mọi
người tranh luận hơn mười phút, Trần Đạo lấy bộ đàm ra thảo luận với Tôn Đạo đang ngồi trong xe, cuối cùng đề xuất: “Hay là chúng ta
giơ tay biểu quyết, thiểu số phục tùng đa số, bây giờ ai đồng ý đi thuyền giơ
tay.”
Một
tay từ từ giơ lên, hơn phân nửa, nhưng vẫn có bảy tám người không giơ tay.
“Nên chúng ta đi
thuyền đi, dễ dàng hơn. Tiểu Kiều, cô có thể giúp thu tiền được không?”
Kiều
Noãn gật đầu, cầm cuốn sổ bắt đầu thu tiền từ hàng đầu tiên. Tuy nhiên, quá
trình này không hề dễ dàng, mặc dù những người không đồng ý đã phải trả tiền dưới
áp lực nhưng thái độ của họ rất không hài lòng. Về phần những học sinh đồng ý
trả tiền, có một số không mang theo tiền, Kiều Noãn chỉ có thể giúp trả tiền
trước. Bằng cách này, sau hơn nửa giờ, Kiểu Noãn đã thu được tất cả số tiền.
Suốt
quãng đường đến nơi, bầu không khí trong xe căng thẳng không thôi.
Hà
Quyết thò qua, nói với Kiều Noãn: “Tôi cảm thấy như này không ổn.”
Kiều
Noãn thở dài: “Tôi cũng thấy không ổn, bỏ phiếu kiểu này là không tôn trọng một
số người.”
“Vì
sao không chia làm hai nhóm, nhóm đi thuyền với nhóm đi bộ, để
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).