《Một cây hải đường ép
hoa lê - Calantha》
“Kiều
Noãn! Cô ở bên ngoài à?!” Giọng Cam Ức bất ngờ vang lên đánh vỡ trạng thái giằng
co vi diệu. Kiều Noãn âm thầm thở phào, vội vã đẩy Hà Quyết ra đứng dậy:
"Tôi ở đây!" Cô phủi cỏ trên người mình chạy về phía Cam Ức.
Hà
Quyết chậm rãi theo phía sau, mặt ẩn trong bóng tối đan xen, không thấy rõ vẻ mặt.
"Tiểu
Quyết, cậu mau về phòng, sắp bắt đầu kiểm tra phòng rồi —— Cam Ức, cô tìm tôi
có chuyện gì sao?"
"À
tìm cô mượn món đồ."
"Vậy
chúng ta về phòng rồi nói." Nói xong liền kéo tay Cam Ức, vội vàng đi về
phía trước, nhưng lại không nhịn được quay đầu lại, dưới ánh đèn ngoài hiên, bóng
bị kéo dài của Hà Quyết có cảm giác cô đơn một cách khó tả. Cô thầm nghĩ quái lạ,
sao lại có ý nghĩ lạ lùng ấy nhỉ, bèn vội vàng lắc đầu.
Sáng
sớm ngày hôm sau, Kiều Noãn và Cam Ức đi từng phòng gõ cửa gọi đám nhóc quỷ rời
giường. Sau khi tới đại sảnh bất ngờ phát hiện một người đàn ông trẻ tuổi đang
nhắm mắt nghỉ ngơi trên sô pha, chính là Địch Minh.
Kiều
Noãn và Cam Ức liếc nhau, thấp thỏm đi qua, gọi một tiếng: "Sếp Địch."
Địch
Minh mở mắt, nhìn về phía Kiều Noãn, mãi không nói gì.
KIều
Noãn bị anh ta nhìn chăm chú mà hoảng sợ trong lòng, hai tay không khỏi lặng lẽ
nắm chặt.
Rất
lâu sau, Địch Minh lấy một bao thuốc lá từ túi áo ra, rút ra châm một điếu, hút
mấy hơi, hỏi: "Chuyện chủ nhiệm Tiền, tình huống gì đây?"
Kiều
Noãn cố gắng kể lại đầu đuôi một cách khách quan.
Nghe
xong, Địch Minh lại im lặng một lúc lâu, làn khói trắng lượn lờ giữa những ngón
tay anh ta. Kiều Noãn rất ghét ngửi mùi khói thuốc, không nhịn được khẽ nhíu
mày. Địch Minh chú ý tới động tác của cô, lập tức lia mắt qua. Tim Kiều Noãn hồi
hộp nảy lên, nhưng rồi buộc mình giữ bình tĩnh. Cô cho rằng mình cũng đâu làm
gì sai, mặc dù hơi e dè về phản ứng của Địch Minh, nhưng không quá sợ hãi.
Địch
Minh mới hút nửa điếu, vừa chậm rãi dụi thuốc vào gạt tàn vừa từ tốn nói:
"Cô còn nhớ cô đã viết gì trong sơ yếu lý lịch không?"
Kiều
Noãn không rõ ý của anh ta là gì, biết anh ta sẽ nói tiếp nên không trả lời.
"Kỹ
năng phối hợp và giao tiếp tốt, đúng không? Là như thế à?" Địch Minh ngẩng
đầu nhìn cô: "Đây là khả năng phối hợp và giao tiếp của học sinh đến từ đại
học W sao?"
Kiều
Noãn bĩu môi: "Không ngờ tới mua phiếu cũ của người khác đúng là tôi
sai."
"Cô
cảm thấy cô sai ở điểm ấy?"
Kiều
Noãn mím môi không nói gì.
Địch
Minh mỉm cười, nụ cười chứa sự khinh thường rõ ràng: "Đúng là sinh viên
chưa trải sự đời. Tôi nói cho ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).