“Quả nhiên tên nhóc này sinh ra có khuôn mặt rất đẹp.”
Trong lòng Tô Hiểu Mạn tán thưởng một tiếng, đánh giá sắc
mặt Tạ Minh Đồ, trước kia cô cho rằng Tạ Minh Đồ là cố ý che dấu bộ dáng thật
sự của mình, nhưng hiện tại ngẫm lại thì...
Tên chó con này, hẳn là thẳng nam đi, sống có vẻ tùy
tiện, dù là mỹ nam nhưng sống quá tùy tiện thì cũng không có cách nào có thể
cứu vớt nổi giá trị nhan sắc.
Tô Hiểu Mạn hỏi ra một vấn đề từ đáy lòng: “Tạ Minh Đồ,
có phải anh rất ít khi tắm rửa hay không?”
Tạ Minh Đồ lắc lắc đầu.
“Ngày nào cũng tắm.”
Anh hơi ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Tô Hiểu Mạn một cái,
sau đó lại rũ mắt, lông mi tản ra như cánh quạt, mái tóc mới cắt có chút mềm
mại, còn có chút xõa tung tự nhiên.
Vẫn cứ ngoan ngoãn như một con chó lớn.
Tô Hiểu Mạn không biết mình có nên tin tưởng câu trả lời
của anh hay không, anh luôn miệng nói bản thân ngày nào cũng đều tắm rửa hết,
nhưng mà nhìn bộ dạng lại không giống như ngày nào cũng tắm cả, lúc nào trông
cũng dơ dơ, cũng không biết chui rúc ở đâu ra mà tạo thành như vậy.
Nhưng mà xác thực thì trên người anh không có bất kỳ mùi
vị khó ngửi nào cả.
Cẩn thận ngẫm lại, ngày nào cũng tắm rửa mà còn lôi thôi
nhếch nhác tới như vậy, việc này cũng coi như là vấn đề mà rất nhiều phụ huynh
của học sinh tiểu học ở hiện đại gặp phải.
“Vậy hiện tại anh đi tắm rửa thêm một lần đi, gội cả đầu
nữa, tắm rửa sạch sẽ tóc vụn trên người, nếu không sẽ rất ngứa đó.”
Tạ Minh Đồ đi tắm rửa thêm một lần, thay một bộ quần áo
sạch sẽ, cũng không còn cái đầu tóc bù xù như bờm sư tử kia nữa, quả thực như
biến thành một người khác vậy.
Tóc đen dính ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).