Sau khi cúp điện thoại, Đường Phỉ còn muốn tiếp tục xem nội
dung trong group chat, cô bỗng thấy thầy Trương đã lâu không liên lạc đang
online, ông ấy gửi tin nhắn tới.
[Ông nội Mộ Mộ]: Chào Tiểu Đường, hôm nay ông sẽ tới thành
phố Lâm Thủy, lát nữa sẽ đến vườn bách thú Hâm Hâm thăm Hổ Tử, nếu có thể, ông
muốn gặp cháu.
Ông nội Mộ Mộ chính là nhân viên chăn nuôi trước đây của Hổ
Tử, sau khi ông về hưu thì ở nhà chăm cháu, đã rất lâu rồi chưa tới thành phố
Lâm Thủy.
Đường Phỉ cũng rất muốn gặp nhân viên chăn nuôi lúc trước
của Hổ Tử, muốn nghe ông ấy tâm sự về Hổ Tử trước kia như thế nào.
Đương nhiên, cô còn có chuyện muốn hỏi thăm, cho nên lập tức
vui vẻ đồng ý.
[Đường Phỉ]: Được ạ, khi nào ông đến vườn bách thú Hâm Hâm
thì nhắn tin cho cháu, cháu sẽ ra đón ông ạ.
Từ hơn một năm trước, sau khi thầy Trương nghỉ việc thì
không trở lại vườn bách thú Hâm Hâm nữa, bây giờ ông ấy đang lôi kéo bác Phùng
ở cửa chính nói chuyện phiếm.
Hai ông già tuổi tác xấp xỉ nhau, lại là đồng nghiệp cũ
trước kia, cả hai cũng đều yêu thích bồ câu nên nói chuyện rất hợp nhau.
Từ xa, bác Phùng đã nhìn thấy Đường Phỉ, bác ấy vẫy tay với
cô: "Tiểu Đường, cháu đến rồi à?"
Đường Phỉ cũng cười đáp lại bác Phùng: "Chào bác Phùng
ạ."
Bác Phùng cười đến mức nếp nhăn hiện rõ trên mặt, khoe
khoang với thầy Trương: "Có lẽ anh không biết Tiểu Đường, cô ấy là người
sau khi anh từ chức mới đến vườn bách thú, nhưng mà con bé cũng cực kỳ lợi hại
đấy, không chỉ nuôi dưỡng voi rất tốt mà còn có thể huấn luyện voi nữa! Lợi hại
hơn nữa là, chuồng voi do cô ấy phụ trách c ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).