Tin tức này quá bất ngờ,
Đường Phỉ hoàn toàn không nghĩ tới.
“Đã lâu rồi Ngô Ngọc không tới đây, cậu bé có khỏe không ạ?”
Đường Phỉ lập tức hỏi thăm.
“Xem ra cháu rất quan tâm tới thằng bé nhỉ?” Cục trưởng Ngô
cười hỏi Đường Phỉ.
Đường Phi gật đầu: “Ngô Ngọc rất đáng yêu, cậu bé đã xem rất
nhiều phim tài liệu về voi, cậu ấy thực sự rất thích voi, trước đây cũng nói
chuyện với cháu không ít lần.”
Cục trưởng Ngô thở dài: "Đứa cháu này của ông cũng thật
đáng thương, đều tại đứa con bất hiếu của ông..." Nói đến đây, ông ấy
không nói tiếp nữa.
Trước giờ, người đàn ông lớn tuổi này vẫn luôn cơ trí, cứng
rắn. Nhưng giờ phút này, ông ấy chỉ là một người lớn tuổi đối mặt với những
phiền não bình thường trong gia đình.
Mỗi gia đình đều có những câu chuyện khó nói, Đường Phỉ có
thể hiểu được.
“Cục trưởng Ngô, lúc nào ông có thời gian, ông có thể dẫn
Ngô Ngọc đến vườn bách thú chơi ạ.”
“Được, được.” Nghe xong, cục trưởng Ngô cảm thấy mình cũng
nên làm như vậy.
“Là như này, hôm nay ông tìm cháu tới, là muốn công nhận
thành tích huấn luyện voi của cháu, cũng như nỗ lực cháu đã bỏ ra vì những con
vật trong vườn bách thú này.”
Đường Phỉ thẳng thắn trả lời: “Đây đều là việc cháu nên làm
thôi ạ.”
Cục trưởng Ngô gật đầu khen ngợi: “Còn nữa, cháu có gặp khó
khăn gì trong công việc không, ông sẽ giúp cháu.”
Cảnh tượng hôm nay ở vườn bách thú khiến cục trưởng Ngô nhận
thấy công việc hàng ngày của cô gái này cũng không dễ dàng, nghĩ đến vẻ mặt của
cô khi trò chuyện về con báo săn lúc nãy, ông liền nảy ra ý nghĩ muốn giúp cô.
Đường Phỉ lại cảm thấy chuyện ở vườn bách thú đều là chuyện
của bản thân mình, không nên làm phiền đến Cục trưởng Ngô.
Vừa định mở miệng khéo léo từ chối ý tốt của đối phương,
trước mắt lại xuất hiện một hàng chữ.
[Phương án đề cử: Nói chuyện người kia dùng ná cao su bắn
chim cho cục trưởng Ngô biết, tỷ lệ thành công sẽ tăng lên 50%.]
Đường Phỉ giật mình, đúng vậy, còn có thể đề cập đến tai nạn
bắn súng cao su, tiến triển của cục cảnh sát đối với vụ việc này tương đối
chậm, nếu có Ngô cục trưởng trợ giúp, chuyện này phỏng chừng có thể được giải quyết
ngay tức khắc.
Không do dự, cô lập tức mở miệng nói: “Cháu thực sự có
chuyện muốn làm phiền cục trưởng Ngô ạ.”
“Được, cháu cứ nói thử xem.” Cục trưởng Ngô cho cô một ánh
mắt khích lệ.
"Lúc trước ở trong vườn bách thú từng xảy ra sự cố
nghiêm trọng, có người dùng súng cao su để bắn chim, cháu đã đến cục cảnh sát
lập biên bản nhưng không hiểu sao đến bây giờ vẫn chưa có phản hồi. Nếu có thể,
mong Cục trưởng Ngô có thể chú ý chuyện này, hy vọng có thể thúc đẩy quá trình
điều tra một chút."
Cục trưởng Ngô gật đầu: “Việc này không khó, ông lập tức
phái người đi làm.”
Đường Phỉ trong nháy mắt có chút vui mừng, vốn dĩ là chuyện
rất khó, nhưng nếu có cục trưởng Ngô nhúng tay vào, nhất định sẽ được giải
quyết thuận lợi.
Tuy nhiên, nếu cục trưởng Ngô tham gia vào việc này, rất
nhanh sẽ điều tra ra được vụ việc bắn chim kia có liên quan tới vườn bách thú.
Cô lập tức hỏi: “Cục trưởng Ngô, bất kể kết quả điều tra có
thế nào thì việc này cũng không ảnh hưởng đến kinh phí hỗ trợ cho hoạt động của
vườn bách thú đúng không ạ?”
Nếu bởi vì chuyện này mà dẫn đến việc vườn bách thú không
được tài trợ kinh phí, cuối cùng chịu thiệt vẫn là mấy con vật. Cho dù bản thân
cô muốn thay thế người đứng đầu của vườn bách thú thì cũng không thể để mấy con
vật chịu khổ được.
Cục trưởng Ngô suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Tình huống
của vườn bách thú các cháu, ông cũng tương đối biết rõ, cháu yên tâm đi, kinh
phí chỉ xem xét đến những điều kiện của chính vườn bách thú, những chuyện này
không ảnh hưởng đến việc đó.”
Đường Phỉ thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt quá ạ.”
Lúc này, cục trưởng Ngô đột nhiên hỏi: "Nói đến kinh
phí tài trợ, hiện tại vườn bách thú Hâm Hâm của các cháu bị rất nhiều người
công kích ở trên mạng. Chuyến khảo sát lần này của chúng ta chủ yếu là lựa chọn
giữa vườn bách thú Hâm Hâm và rạp xiếc Hoàng gia để hỗ trợ kinh phí. Ông muốn
cháu nói xem cháu có cái nhìn thế nào về rạp xiếc Hoàng Gia?”
Đường Phỉ hoàn toàn không ngờ rằng Cục trưởng Ngô lại đề cập
đến rạp xiếc Hoàng gia, vẻ mặt cô sửng sốt.
Cục trưởng Ngô cười ha ha: "Tiểu Đường, cháu không cần
suy nghĩ gì nhiều, có gì thì cứ nói đi.”
Đường Phi có chút bối rối, cô vốn không nghĩ rằng sẽ giải
quyết chuyện của rạp xiếc Hoàng gia theo cách này.
Chỉ là nếu đối phương đã hỏi tới, cô cũng sẽ nói những điều
mà cô biết.
“Cháu không biết nhiều về rạp xiếc Hoàng gia cho lắm. Tuy
nhiên, một số điều được nói trên mạng là không đúng sự thật. Con hổ nhỏ kia
được vườn bách thú mua lại từ rạp xiếc Hoàng Gia, việc trên mạng nói rằng vườn
bách thú ngược đãi con hổ nhỏ này là không hề tồn tại, bởi thời điểm mua con hổ
này về, trên người nó đã không có ít thương tích do bị đánh đập. Hơn nữa, các
vấn đề về tâm lý của nó đã bộc lộ rất nhanh, nó chỉ ngồi im không dám nhúc
nhích trong núi hổ, rõ ràng là nó đã chịu nhiều tổn thương ạ.”
Cục trưởng Ngô nghe rất chăm chú: "Ý của cháu là, con
hổ đã bị ngược đãi từ lúc ở rạp xiếc Hoàng Gia?"
Đường Phỉ không phủ nhận cáo buộc của mình, bởi vì đó chính
là sự thật.
“Đúng vậy ạ.”
Cục trưởng Ngô không nói thêm gì, chỉ nói: "Ông biết
rồi, chuyện này ông cũng sẽ cho người đi điều tra một chút. Cháu còn cần ông
giúp gì nữa không?”
“Không còn gì nữa ạ, cháu cảm ơn Cục trưởng Ngô.” Đường Phỉ
thoải mái cười nói.
Sau khi nói lời tạm biệt với Cục trưởng Ngô, Đường Phỉ xuống
xe.
Nếu như có thể thuận lợi giải quyết chuyện súng cao su làm
chim bị thương, sau này Lôi Tử cùng mấy con chim trong vườn có thể tự do bay
lượn được rồi. Còn vấn đề về rạp xiếc Hoàng gia, dù sao bây giờ vườn bách thú
Hâm Hâm và rạp xiếc Hoàng gia đang là đối thủ của nhau về việc nhận kinh phí hỗ
trợ, nếu nói nhiều quá chưa chắc đã có lợi đối với toàn bộ sự việc. Nhưng cô có
dự cảm, chỉ cần cục trưởng Ngô tin tưởng rạp xiếc Hoàng gia có hành vi ngược
đãi động vật quá mức, cục trưởng Ngô sẽ không thể ngồi yên mà không làm gì
được.
Còn một vài vấn đề liên quan đến vườn bách thú, Đường Phỉ
vẫn quyết định tự mình giải quyết.(Ứng dụng TY T)
Sau một ngày, trên weibo càng ngày càng náo loạn hơn.
Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, weibo của Anh Trai Gấu Mèo đã
tăng lên mấy chục vạn fan.
Kết quả của việc thổi phồng chuyện này lên quả thực rất rõ
ràng.
Về phía Phan Đại Đại, anh thực sự bị những người trong giới
chế giễu. Cái giá của việc ở trong giới giải trí chính là, những bình luận xuất
hiện gần đây trên Weibo của anh ấy trên đều là chế giễu rằng anh ta muốn nổi
tiếng đến điên rồi.
Là những người hâm mộ gần đây, hoặc là antifan, hoặc có thể
chỉ là người qua đường góp vui vài câu chế giếu mà thôi.
Một bộ phận người hâm mộ trước đây cũng vì sự việc lần này
mà quay lưng, từ bỏ việc làm người hâm mộ của anh ấy.
Tóm lại, cuộc sống của Phan Đại Đại đột nhiên trở nên rất
khổ sở, anh ấy ở nhà quả thực oan ức muốn chết, nhưng bởi vì Đường Phỉ đã căn
dặn anh ấy đừng lên tiếng trước, vậy nên anh cũng chỉ có thể đè nén lại.
Kỳ lạ chính là, Đường Phỉ không phải người trong giới nhưng
lời cô nói luôn làm anh ấy cảm thấy có một đạo lý nhất định, không hiểu tại sao
lại muốn làm theo lời cô ấy nói.
Kết quả của việc sau lưng không có đoàn đội vận hành chuyên
nghiệp chính là bi thảm như vậy, tất cả đều chỉ có thể dựa vào chính mình.
Ngay khi sức nóng của toàn bộ sự việc bắt đầu đi xuống, đột
nhiên lại có một tin tức mới nhảy ra.
Hộp Nước Sốt V: Chúng tôi đều biết sự khó khăn của nghề làm
livestream, có vài người livestream một cách chân thực, nhưng có vài người lại
vì kiếm tiền quảng cáo mà không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Những gì bạn
nhìn thấy chưa chắc là sự thật, chỉ có ông trời mới biết rốt cuộc sau lưng là
như thế nào! Không nói nhiều nữa, lên hình.[Hình ảnh]
Hộp Nước Sốt này cũng là một streamer, nhưng anh ta không
phải là người livstream ngoài trời, mà là livestream về ẩm thực, tuy không nổi
tiếng bằng Anh Trai Gấu Mèo nhưng cũng có hàng triệu người hâm mộ trên weibo.
Hiện giờ, sự việc đang ở trên đầu sóng ngọn gió, bất kỳ một
xáo trộn nhỏ nào cũng sẽ khiến nó bị đào lên.
Huống chi, hình ảnh chứng cứ mà Hộp Nước Sốt này đăng lên
lại là ảnh chụp màn hình nói chuyện phiếm của mình và Phan Đại Đại!
Trong ảnh chụp màn hình, Phan Đại Đại lờ mờ nhắc tới buổi
livestream bị Anh Trai Gấu Mèo là trực tiếp làm giả.
Tuy rằng chỉ là vài câu ít ỏi, không có ngữ cảnh cũng không
nhìn ra được gì, nhưng lúc này, tấm ảnh chụp màn hình này lại giống như một
giọt nước rơi vào trong chảo dầu nóng hổi.
Fan của Anh Trai Gấu Mèo đã sớm bị khiêu khích nhưng vẫn
không có chỗ để phát tiết.
Tuy rằng có thể lên weibo của Phan Đại Đại mắng chửi người,
nhưng dù sao bản thân anh ấy cũng không có bất kì hành động phản hồi nào đối
với một loạt chuyện này, cho nên căn bản vẫn còn khó chịu.
Bây giờ thì tốt rồi, bài đăng lên weibo của streamer Hộp
Nước Sốt này như một viên đá kích thích những tầng sóng ngầm, làm cho người hâm
mộ của Anh Trai Gấu Trúc lập tức sôi trào như rút dao đánh máu gà vậy.
“Từ đầu đến giờ tôi chỉ đơn giản là quần chúng ăn dưa, quan
sát tình hình sự việc, nhưng bây giờ nhìn cái gọi là chứng cứ mà anh trai kia
đưa ra thật là buồn cười hahaha! Chỉ với một hai câu tán dóc với Phan Đại Đại
thì có thể nói lên được cái gì đây? Anh ta chính là có tật giật mình, còn cố ý
chèn ép Anh Trai Gấu Mèo của chúng ta, nhân chứng chứng cứ đâu hả?”
"23333 lần đầu tiên tôi biết rằng cái lịch sử buôn
chuyện mà cũng có thể gọi là chứng cứ đấy, đầu óc anh ta có vấn đề sao?”
“Con mẹ đó, tôi say rồi sao, muốn bôi nhọ người ta mà không
cần hao tốn sức lực sao? Cứ mở miệng nói là được? Đã có bản lĩnh đăng weibo thì
có bản lĩnh tung chứng cứ ra luôn đi!”
“Anh trai nhỏ của chúng tôi nổi lên là vì anh ấy livestream
rạp xiếc Hoàng Gia. Anh ấy cố gắng như vậy, chăm chỉ như vậy. Bình thường anh
ấy cũng đã rất khiêm tốn rồi, thế mà lại bị mấy người ghen ăn tức ở cắn chặt
không buông, còn đổ lỗi cho anh ấy nữa, đừng trách người hâm mộ chúng tôi cắn
xé khắp nơi.”
Mà một trong những đương sự - Phan Đại Đại, bạn bè của Hộp
Nước Sốt trong truyền thuyết kia lại hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy
ra. Anh ấy lập tức gọi điện thoại cho
Đường Phỉ.
Sở dĩ Phan Đại Đại muốn hỏi ý kiến của Đường Phỉ, nguyên
nhân sâu xa là vì việc anh ấy và Anh Trai Gấu Mèo tranh đấu cũng coi như là
vườn bách thú Hâm Hâm và rạp xiếc Hoàng gia đang tranh đấu. Nếu làm không tốt
còn có thể gây ảnh hưởng đến công việc của Đường Phỉ.
“Đường Phỉ à, chuyện này thực sự không phải do lỗi của tôi,
hôm đó uống nhiều nói chuyện với anh ta hai câu, cũng không phải là bạn bè thân
thiết gì với anh ta, hơn nữa, cô xem lịch sử trò chuyện thấy tôi nói qua loa
như vậy thì cũng hiểu mà, tôi căn bản không muốn nói nhiều với đối phương. Hơn
nữa, lúc anh ta đăng bài viết này cũng không hỏi qua ý kiến của tôi!"
Đường Phỉ suy nghĩ một chút hỏi: "Vậy có khả năng là
Anh Trai Gấu Mèo bảo anh ta gửi không?”
Cả người Phan Đại Đại toát mồ hôi lạnh: “Điều này... điều
này có thể sao?”
Hỏi xong, anh ấy cũng cảm thấy hơi nghi ngờ: “Cô khoan hãy
nói, thật sự là có khả năng… Chúng ta bị lừa rồi sao?”
Anh liền cảm thấy tức giận trong nháy mắt.
“Đường Phỉ, chúng ta còn phải nhịn tới khi nào?”
Đường Phỉ nói: “Chuyện này trên cơ bản cũng làm độ chú ý
tăng lên, bây giờ đang có người làm theo kịch bản, nhưng kỳ thật đối phương
cũng không có quá nhiều thứ, không phải bọn họ muốn có búa sao? Vậy thì cho bọn
họ búa đi.”
“A a a a, cô nói như vậy là tôi có thể phản kích rồi đúng
không?”
“Đúng.”
“Được rồi!” Phan Đại Đại phấn khích, lập tức cầm điện thoại
lên.
Phan Đại Đại V: Không nói nhảm nữa, đây là chứng cứ mà mọi
người cần.
[liên kết đến video]