Lúc này, Túng Bảo vẫn đang ôm Cầu Cầu và cư xử như một đứa trẻ trong nhóm chat.
[Túng Bảo]: Vết kim châm trên tay tôi vẫn còn này, rõ ràng là cậu cũng không biết. Ngày hôm đó tôi bị lấy máu, đáng sợ lắm, sau khi lấy nhiều máu như vậy, tôi gần như đã nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ nhìn thấy cậu nữa.
[Cầu Cầu]: Ừm.
[Túng Bảo]: Cậu xem đi, đây này, đến xem thử đi, hức!
[Cầu Cầu]: Ồ.
[Túng Bảo]: Thật sự rất rõ ràng, lúc đó tôi bị họ đè xuống, không thể nhúc nhích được, lấy xong máu rồi thì bỏ đi, siêu đáng sợ, hức hức.
[Cầu Cầu]: Meo meo.
[Tiểu Phì Thu]: @Cầu Cầu đến rồi thì sẽ không đi đúng không?
[Túng Bảo]: Đương nhiên sẽ không đi rồi, nhất định sẽ không đi! Ôm Cầu Cầu nhà tôi!
[Cầu Cầu]: Meo, cậu đi ra đi!
[Ca koi béo phì]: Ha ha ha ha ha ha! Đột nhiên tung hoa.jpg
[Cầu Cầu]: Ban đầu, tôi định đến vườn bách thú với Túng Bảo, nhưng lúc đó tôi nghe thấy một chuyện nên tôi đã ở lại. Đó là chuyện liên quan đến mẹ của Túng Bảo.
[Tiểu Phì Thu]: Hả! Mẹ của Túng Bảo á?
[Túng Bảo]: Hức hức?
[Cầu Cầu]: Tôi cũng không biết nhiều lắm, nhưng ngoài Túng Bảo bị gửi đến rạp xiếc năm đó, còn có mẹ của nó. Tôi nghe nói... Này, tôi không biết liệu tôi có thể nói được không?
[Giúp tôi lên ngôi vua]: A a a a a a a a a a! Cậu mau nói đi!
[Trình Tự Viên]: Ngứa ngáy quá rồi, sao lại dừng lại giữa chừng thế!
[Công Thánh Sư]: Đúng vậy, mẹ của Túng Bảo đã xảy ra chuyện gì?
[Túng Bảo]: Mẹ?
[Cầu Cầu]: Hồi đó, Túng Bảo theo mẹ đến rạp xiếc, nhưng hình như cậu ấy không nhớ đoạn đó. Tôi nghe huấn luyện viên xiếc thú trong rạp xiếc nói rằng, mặc dù Túng Bảo ngốc nghếch nhưng ngoan hơn mẹ nó rất nhiều, khi mẹ nó vừa mới đến rạp xiếc đã kiên quyết không chịu huấn luyện.
[Ca koi béo phì]: Và sau đó thì sao?
[Giúp tôi lên ngôi vua]: Đúng vậy, sau đó đã xảy ra chuyện gì?
[Túng Bảo]: !!!! Đúng vậy, sau đó đã xảy ra chuyện gì?
[Cầu Cầu]: Túng Bảo... Thực sự xin lỗi, mấy ngày nay tôi luôn theo sát bọn họ nhưng cũng không có nghe được tin tức gì về mẹ của cậu cả, sau đó, bọn họ cũng không nhắc tới nữa.
[Túng Bảo]: Khóc thật to.jpg
[Trình Tự Viên]: Nước mắt chảy dài trên mặt.jpg, ôm ôm Túng Bảo!
[Thằng nhóc xinh nhất thôn]: Đừng khóc nha
Túng Bảo, tôi cũng nhớ mẹ tôi lắm! Hu hu hu hu hu! Khóc thật to.jpg, Khóc thật
to.jpg, Khóc thật to.jpg, Khóc thật to.jpg.
[Tiểu Phì Thu]: Xoa xoa hai em bé nhỏ, đáng
thương quá!
[Ông lớn]: Động vật trong vườn bách thú chưa
bao giờ thân bất do kỷ*, họ muốn đưa chúng ta đến đâu thì đưa đến đó. Sau khi
gửi chúng ta đi rồi thì sẽ không quan tâm chúng ta xảy ra chuyện gì nữa!
(*Thân bất do kỷ: Không được phép
quyết định hành động của bản thân, hoàn toàn phụ thuộc vào người hoặc vật
khác.) [Cá koi béo phì]: Đột nhiên xót xa.jpg Nếu
không, chúng ta có thể làm gì chứ...
[Ông lớn]: Cuộc sống khốn khổ như vậy thật sự
quá đủ rồi!
[Thằng nhóc xinh nhất thôn]: Ít nhất chúng ta
còn có chị gái!
[Công Thành Sư]: Đúng vậy, ít nhất chúng ta
còn có chị gái!
[Túng Bảo]: Khóc thật to.jpg May mà còn có Cầu
Cầu! Phải ôm chặt Cầu Cầu của tôi mới được! Cậu đừng chạy!
[Cầu Cầu]: Xem cậu có bắt được tôi hay không!
[Tiểu Phì Thu]: Nắm đầu.jpg, đột nhiên mất
cảnh giác lộ mặt.
Anh trai gấu mèo đã không nổi tiếng trong một
thời gian dài, nhưng anh ta đã sớm ký hợp đồng với một công ty quản lý và có
một đội ngũ lập kế hoạch hình ảnh chuyên nghiệp phía sau.
Vì vẻ ngoài điển trai và sự trẻ trung của mình
nên công ty quản lý đã lên kế hoạch xây dựng hình tượng chàng trai tỏa nắng cho
anh ta, trông vô cùng có cảm giác của mối tình đầu.
Ngoài ra, buổi phát sóng trực tiếp của anh ta
thuộc mục phát sóng trực tiếp về động vật, nụ cười của Anh trai gấu mèo trong
buổi phát sóng trực tiếp rất có tác dụng chữa lành, chính vì vậy mà có thể
nhanh chóng thu hút người hâm mộ trong buổi livestream tại rạp xiếc Hoàng Gia.
Phong cách Weibo ngày thường của anh ta cũng
tích cực và tươi sáng, vì vậy, khi bài viết đó được đăng lên, những người hâm
mộ cảm thấy rất đau lòng.
"Anh trai đừng cảm thấy tủi thân, người
hâm mộ gấu mèo mãi mãi bên cạnh anh!”
"Giới giải trí lắm thăng trầm, ngành phát
sóng trực tiếp cũng vậy, anh trai hẳn không dễ dàng gì, cảm thấy đau lòng vì
anh, mãi mãi ủng hộ anh!"
"Có vài người mắc bệnh ghen ăn tức ở đấy.
Thấy anh trai của chúng ta nổi tiếng một chút thì kiếm chuyện. Không phải chỉ
là phát sóng trực tiếp vườn bách thú thôi sao? Có gì hay ho đâu? Chắc chắn là
anh trai chúng ta không thèm để ý đến buổi phát sóng trực tiếp vườn bách thú
như vậy!"
"Tôi cũng đã biết về vườn bách thú Hâm
Hâm trên mạng, hoàn toàn là một con gà cay*. Trước đây, nhiều cư dân mạng nói
rằng họ nghi ngờ những con vật trong đó đã bị ngược đãi. Anh trai của chúng ta
là một streamer về động vật có nguyên tắc, đừng nghe theo những kiến thức bình
thường của họ!"
(*辣鸡 (làjī) phiên âm "lạt kê" mang nghĩa là "gà
cay". Từ này đồng âm
với 垃圾 (lājī) "lạp ngập" mang nghĩa là rác rưởi cặn bã. Trong ngôn
ngữ mạng người ta hay dùng chữ "lạt kê" nói trại từ "lạp
ngập" ý thóa mạ ai đó là rác rưởi cặn bã.) "A a a a a a a a, tôi cảm giác được sự
uất ức của gấu mèo bé nhỏ của chúng ta trong từng câu chữ, rốt cuộc đã xảy ra
chuyện gì!”
"Cố lên, anh trai, chúng em sẽ luôn ở bên
cạnh anh!"
Tiếp sau đó là một loạt cuộc công kích.
"Một tấm huyết thư yêu cầu điều tra việc
đối xử với động vật ở vườn bách thú Hâm Hâm!"
"Hôm nay Phan Đại Đại rút khỏi giới
streamer rồi sao?"
"Hãy ngăn chặn những streamer trên mạng
vô đạo đức, mong Phan Đại Đại rút khỏi làng giải trí giùm tôi!"
Vì Anh trai gấu mèo đã tích lũy được hai triệu
người hâm mộ trên Weibo sau những buổi livestream trở nên phổ biến trước đó,
nên sự việc lần này đã được một số người theo dõi, ngoài sự quan tâm của người
hâm mộ còn có rất nhiều tài khoản có tích xanh đã chuyển tiếp và lan truyền nó,
sự quan tâm của người qua đường cũng nhanh chóng tăng lên.
Sự việc này nhanh chóng lan truyền trong vòng
phát sóng trực tiếp, đồng thời nó cũng lập tức chiếm lĩnh danh sách chủ đề, tìm
kiếm thịnh hành và mức độ hấp dẫn trên Weibo.
Điều quá đáng nhất là một số cư dân mạng đã xử
lý các video và hình ảnh được chụp bởi nhiều người qua đường ở vườn bách thú
Hâm Hâm một cách tinh vi rồi tung lên mạng, và biến chúng thành đủ các loại
bằng chứng tát vào mặt Phan Đại Đại.
Chứng minh vườn bách thú Hâm Hâm chỉ là một
vườn bách thú lâu đời được xây dựng cách đây hơn hai mươi năm, thiếu hụt kinh
phí và quản lý hỗn loạn. Hoàn toàn không cần phải tham quan và phát sóng trực
tiếp. Sự lựa chọn của anh trai là chính xác, chỉ những streamer không có đạo
đức nghề nghiệp, có thể không từ mọi thủ đoạn để trở nên nổi tiếng mới chọn
phát sóng trực tiếp một vườn bách thú như vậy.(Ứng dụng TY T)
Quá trình lên men của sự việc này phát triển
rất nhanh, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, khắp nơi trên mạng đã có những cuộc
thảo luận về sự việc này.
Thậm chí từ Weibo, các trang web video, ứng
dụng phát trực tiếp, cho đến các diễn đàn khác nhau và thậm chí là cả các tài
khoản chính thức của WeChat đều đang lan rộng.
Vườn bách thú Hâm Hâm muốn không được chú ý
cũng rất khó.
Khi La Vũ Hâm nhận được tin tức này đã là đêm
trước cuộc kiểm tra của đoàn khảo sát. Anh ta vốn nghĩ rằng kiểm tra vào ngày
hôm sau thật sự là một chuyện chắc chắn, nhưng anh ta không ngờ lại bị đả kích
nặng nề như vậy.
Một người bạn của La Vũ Hâm, đại diện của đoàn
khảo sát, đã gọi điện cho anh ta cả đêm, nói rằng những lời bàn luận trên mạng
rất tiêu cực và có ảnh hưởng cực kỳ xấu, điều này đã để lại ấn tượng không tốt
với đoàn khảo sát.
Mặc dù đó chỉ là những thứ trên mạng, không
được đưa vào cơ sở kiểm tra và đánh giá, nhưng ấn tượng ban đầu đã không tốt
thì sau này nếu muốn bù đắp cũng sẽ khó hơn nhiều khi bắt đầu từ đây.
La Vũ Hâm vô cùng tức giận, vì mọi thứ mà mình
đã dày công lên kế hoạch và thấy nó dễ như trở bàn tay, không ngờ lại bị phá
hủy bởi đề nghị phát sóng trực tiếp trên mạng của Đường Phỉ.
Lúc đó, vì kế hoạch của cô, anh ta không tiếc
tiền xây dựng lại vườn báo săn, tu sửa khuôn viên, thậm chí còn mua lại một con
hổ từ rạp xiếc Hoàng Gia!
Chi nhiều tiền như vậy, cuối cùng nói với anh
ta rằng ấn tượng đầu tiên của đoàn khảo sát không tốt.
Sau khi cúp điện thoại, La Vũ Hâm lập tức nhờ
người chỉ mình cách lên Weibo, và xem xét toàn bộ ngọn nguồn sự việc.
Khi anh ta bắt đầu điều tra, lúc này, khắp các
trang mạng đang chửi mắng vườn bách thú Hâm Hâm vì đủ các loại vấn đề...
Anh ta thực sự rơi vào cảm giác hoài nghi nhân
sinh.
Anh ta vô cùng tức giận, muốn tìm Đường Phỉ để
tính toán, nhưng khi gọi thì bên kia đã! Khóa! Máy!
Hay! Hay! Hay lắm!
La Vũ Hâm tức giận đến mức ném luôn chiếc ly
trong tay ngay tại chỗ.
Nhưng sau khi trút giận, La Vũ Hâm bình tĩnh
lại và suy nghĩ, bây giờ mọi chuyện đã như vậy rồi, có tức giận nữa cũng vô
dụng, số tiền bỏ ra trước đó cũng không phải là hoàn toàn vô ích, bây giờ sau
khi đoàn khảo sát đã đến xem xét, họ biết rằng Vườn bách thú Hâm Hâm tuyệt đối
không tệ như những gì trên mạng đã nói.
Còn đắc tội với Đường Phỉ vào lúc này cũng
không có lý, dù sao ngày mai cũng phải dựa vào cô để lấy được thiện cảm của
đoàn khảo sát!
Những gì anh ta nên làm là đợi cho đến khi sự
việc này kết thúc rồi mới kết toán.
Suy cho cùng, nếu ngày mai đoàn khảo sát có ấn
tượng tốt và số lượng khách du lịch tăng lên, thì cho dù những ồn ào trên mạng
có lớn đến cỡ nào cũng không có lý do gì để vướng vào vấn đề xin tài trợ của
anh ta.
Nhưng lý trí vẫn là lý trí, suốt cả đêm La Vũ
Hâm vẫn không ngủ được vì quá tức giận và kinh ngạc.
Hôm sau là ngày đoàn khảo sát mà La Vũ Hâm
trông ngóng mong mỏi từ rất lâu cuối cùng cũng đến thăm.
Đường Phỉ đến vườn bách thú theo giờ làm việc
thông thường của cô, cuộc sống của cô không có bất kỳ thay đổi gì so với trước
đây. Sau khi đến nơi làm việc, trước tiên cô sẽ làm một số công việc hàng ngày
trong chuồng voi, chơi với Vân Tử một lúc, sau đó đi đến vườn thú dữ để chăm
sóc nhóm "mèo cam" đó.
Đúng... Không sai.
Giờ đây, vườn thú dữ thực sự là thế giới của
những chú mèo.
Ngoài gấu đen Thất Thiếu, sư tử Kara, báo săn
Hổ Tử và hổ con Túng Bảo đều là mèo, và tất nhiên... chú mèo cam Cầu Cầu cũng
vậy!
Thất Thiếu không hề cảm thấy địa vị của mình
bị hạ thấp, nó vẫn xếp thứ hai trong bảng xếp hạng những động vật dễ thương ở
Vườn bách thú Hâm Hâm.
Người thứ nhất cũng không chắc chắn, có thể là
Cầu Cầu, hoặc cũng có thể là Túng Bảo. Đương nhiên, người đứng đầu trước đó là
Vân Tử vẫn có năng lực tranh vị trí thứ nhất, cho nên bản thân phải giữ vững ở
vị trí thứ hai là không sai rồi.
Vì vậy, Thất Thiếu vẫn tiếp tục ăn ăn uống
uống như hàng ngày, đi thẳng và làm ra vẻ đáng yêu.
Từ khi Túng Bảo có bạn chơi cùng là Cầu Cầu,
nó lập tức đạt đến đỉnh cao của cuộc đời khi được ăn, ngủ và ôm Cầu Cầu.
Cuộc sống của sư tử Kara không có nhiều thay
đổi nhưng nó cảm thấy bản thân đã tăng cân trong khoảng thời gian này.
Con vật duy nhất có sự thay đổi rất lớn chính
là báo săn Hổ Tử .
Khi Đường Phỉ đến vườn thú dữ, điều cô chú ý
nhất cũng là tình trạng của Hổ Tử.
Sau khi cho Hổ Tử ăn xong, cô đứng bên ngoài
khu triển lãm và quan sát tình trạng của Hổ Tử qua cửa kính.
"Trạng thái của con báo này hoàn toàn
khác với trước đây."
Trong khi Đường Phỉ đang quan sát, đột
nhiên có một ông cụ bên cạnh cất tiếng nói.
Đường Phỉ nghiêng đầu nhìn qua.
Ông cụ mang một tinh thần khỏe khoắn, giọng
nói của ông cụ đầy khí chất, khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.
Đường Phỉ gật đầu: "Đúng vậy, so với
trước đây, trạng thái của Hồ Tử đã tốt hơn rất nhiều. Ông ơi, ông thường đến
thăm Hổ Tử sao ạ?"
"Cũng không hẳn, nhưng lần trước tới đây,
ông có cảm giác con báo này như sắp phát điên." Ông cụ nói, trong giọng
nói mang theo một sự thương xót không nói thành lời.
Đường Phỉ lập tức cảm động trước sự thương xót
này, một khách du lịch bình thường cũng có thể nhìn ra Hổ Tử đang ở trong tình
trạng tồi tệ vào thời điểm đó, điều này phải là người rất yêu quý động vật mới
có thể quan sát được.
Thấy cô không trả lời, ông cụ hỏi: "Có
phải cháu là nhân viên chăm sóc cho con báo này không?"
Đường Phỉ gật đầu: "Đúng vậy ạ, nó tên là
Hổ Tử."
Ông cụ gật đầu: "Hổ Tử... Ừm, một cái tên
hay. Tại sao tình trạng trước sau của nó lại trái ngược như vậy?"
Đường Phỉ nhìn Hổ Tử.
Thật sự mà nói, trước đó trạng thái của Hổ đã
đang trong quá trình dần dần thay đổi rồi, nhưng mấy ngày gần đây, trạng thái
của Hồ Tử đã có sự thay đổi rất lớn.
Trước đây, cho dù leo lên khung leo, hầu hết
thời gian nó đều ẩn mình sau hòn non bộ và lùm cây, hoàn toàn không muốn nhìn
thấy con người.
Những ngày gần đây, thời gian lộ mặt của Hổ Tử
càng lúc càng dài, và tình trạng thể chất tổng thể của nó cũng ngày càng thoải
mái hơn. Có lúc, thậm chí nó có thể nằm chơi trên mặt đất một cách dễ dàng,
trạng thái tinh thần cũng tốt hơn nhiều so với trước đây.
Vốn dĩ Đường Phỉ không cần phải trả lời chi
tiết các câu hỏi của khách du lịch bình thường, nhưng sự quan tâm của ông cụ
khiến cô cảm động không sao hiểu nổi. Vì vậy cô cẩn thận giải thích những thay
đổi của Hổ Tử trong giai đoạn này và quá trình xây dựng lại viện báo săn như
thế nào, trò chuyện một lúc lâu với ông cụ.
Ông cụ nghe rất cẩn thận, giống như vừa lắng
nghe, vừa ghi nhớ, nghe được điểm quan trọng thì gật đầu liên tục.
Nhưng sau khi Đường Phỉ nói xong, ông cụ cũng
không có bình luận quá nhiều, chỉ nói một câu: "Động vật trong vườn bách
thú này có được một nhân viên chăm sóc như cháu là may mắn của chúng."
Đường Phỉ vội vàng nói: "Không đâu ạ, là
cháu may mắn mới có thể chăm sóc những con vật đáng yêu như vậy."
Nhìn thấy sự dò xét lộ ra trong mắt ông
lão, Đường Phỉ mỉm cười nói: "Đó là sự thật, sau khi tìm hiểu, ông
sẽ biết, chúng cực kỳ đáng yêu và vô cùng lành tính."
Ông cụ nhìn cô rồi lại gật đầu, lộ ra một nụ
cười mãn nguyện trên môi.