Ngô cục trưởng vẫn còn muốn trò chuyện thêm với Đường Phỉ, dù sao chuyện này có phần hơi xấu hổ, trước kia rõ ràng là ông ấy đã không tin tưởng năng lực của người ta, đưa Thỏ tôn đến vườn bách thú thành phố Du Hóa, mặc dù Tiểu Đường rất tốt bụng, ông ấy cũng biết nếu chính mình trực tiếp nói với cô thì hơn quá nửa là cô sẽ không từ chối, nhưng ông vẫn do dự.
Không ngờ rằng Đường Phỉ đã mở lời trước, chủ động muốn vận chuyển Thỏ tôn sắp chết kia quay về đây.
Ngô cục trưởng vô cùng vui vẻ: “Tiểu Đường, cháu thật sự muốn như vậy sao?”
Đường Phỉ chỉ mong có thể che chở thêm nhiều động vật trong vườn bách thú, huống chi gần đây trong vườn lại chỉ có một con Thỏ tôn tâm trạng cũng không được tốt lắm. Có thêm đồng loại làm bạn cũng là một chuyện tốt.
Đối phương cũng nói Thỏ tôn sắp chết rồi, nếu thật sự đã chết thì rất đáng tiếc.
“Ngô cục trưởng, cháu cũng không phải là người chăm sóc Thỏ tôn chuyên nghiệp, con vật này, cháu cũng không biết là như thế nào, chỉ chăm sóc như mèo bình thường thôi. Việc chăm sóc tự do như vậy không biết là có phù hợp với con vật ở vườn bách thú Du Hóa hay không, sau khi mang nó qua đây, cháu sẽ thử xem sao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT