Chúc Nguyên siết chặt tay, rồi lại nới lỏng ra, vẻ mặt cậu ấy như vừa đưa ra một quyết định trọng đại.
"Trưởng trạm, đây là lần đầu tiên trong khoảng thời gian này tôi cảm thấy việc mình làm có ý nghĩa, nếu đưa chúng trở về, sau cùng chỉ có thể tự tay khiến chúng chết không đau thôi, tôi không cảm thấy giá trị công việc của mình. Tôi hy vọng mình có thể làm được nhiều hơn cho chúng, như Vườn bách thú Vân Thượng, tích cực tìm một ngôi nhà thích hợp cho chúng, mà không chỉ cân nhắc hoạt động kinh doanh của trạm cứu hộ và công việc của bản thân. Trưởng trạm, nếu thật sự có khó khăn, tôi cũng sẵn sàng từ bỏ tiền lương của mình, làm việc không lương cho trạm cứu hộ, tôi vẫn có thể làm việc vào ban đêm, như vậy cũng có thể duy trì được.”
Lời nói của Chúc Nguyên khiến các đồng nghiệp xung quanh lần lượt vây quanh, nhao nhao ủng hộ.
"Đúng vậy, trưởng trạm, tôi cũng cảm thấy chúng ta nên làm nhiều hơn một chút, hay là, tôi mang một số con chó yếu ớt về nhà chăm sóc, như vậy thì trạm cứu hộ cũng có được nhiều không gian hơn?"
"Đúng, gia đình tôi cũng có thể làm được. Ba mẹ tôi nghỉ hưu nên ở nhà cũng khá vắng vẻ, tôi sẽ về nhà bàn bạc với họ xem có thể mang mấy con mèo về nhà để họ chăm sóc được không."
"Tôi có thể đóng góp! Tôi cũng có thể lên mạng đăng bài quyên góp!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play