Vé tàu cao tốc rời Đại An được đặt trước sẽ xuất phát vào 2 ngày sau.

An Vu nói dối cậu mình, cô thông báo sai thời gian cuộc thi cuối kỳ.

Cô muốn tận dụng hai ngày này để tạm biệt bạn mình.

Ngày đầu tiên của kỳ nghỉ thì Trình Du Ninh và Chu Noãn Xu đến Đại An tìm An Vu.

Cả ngày hôm ấy ba người chơi ở công viên trò chơi đến chạng vạng mới lưu luyến không rời mà tách ra.

An Vu tiễn hai cô nàng đến trạm xe.

Sau khi tiễn họ xong thì cô nhận được điện thoại của Giang Sóc.

Cô nhận điện thoại thì nghe thấy giọng nói lười nhác của chàng trai: “Xong rồi à?”

An Vu gật đầu: “Xong rồi.”

“Đang đâu đấy?”

“Ở trạm xe.”

“Họ đi rồi à?”

“Ừ.”

An Vu ngẩng đầu nhìn lên thì thấy xe buýt đã rời trạm: “Họ vừa đi.”

Bên kia điện thoại vang lên những tiếng sột soạt, Giang Sóc đứng dậy mở cửa ra ngoài: “Gửi định vị cho tớ, cậu đứng yên đấy đợi tớ, tớ đến ngay.”

Thật ra Giang Sóc hơi khó chịu vì rõ ràng là anh hẹn cô trước nhưng ai biết hai tên là Chu Noãn Xu và Trình Du Ninh lại nhảy ra cướp mất thời gian bên cô của anh.

Rất đáng ghét!

Lúc Giang Sóc chạy đến nơi thì An Vu đang ngồi trên ghế cầm điện thoại đọc truyện tranh mới được cập nhật.

Hôm nay cô không mặc đồng phục mà mặc chiếc váy dài dáng suông màu be, kiểu váy rất đơn giản, không có những họa tiết cầu kỳ.

MÁi tóc mềm mượt màu hạt dẻ được thả buông lơi, trên đầu cô đội một chiếc mũ rơm bện tròn.

Giang Sóc cong môi chậm rì rì bước đến nhưng tay lại nhấc mạnh chiếc mũ của cô lên.

Có vẻ điều này làm cô giật mình nên lúc ngẩng đầu lên thì khuôn mặt cô ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Tóc mái mềm mại của cô che đi nửa vầng trán, đôi mắt đen bóng ngập nước hiện lên, vì đang giật mình nên đôi mắt ấy mở to, lông mi dày rậm còn run run.

Chiếc mũ đột nhiên bị lấy đi làm An Vu ngơ ngác chưa kịp phản ứng nhưng khi nhìn thấy người đứng trước mặt mình thì trong mắt cô hiện đầy ý cười.

“Giang Sóc.” Cô nhẹ giọng gọi anh.

Ngực Giang Sóc đập mạnh.

Anh đã rất nhiều lần nhìn thấy khuôn mặt cô nhưng anh ngắm mãi vẫn không chán.

Mỗi lần gặp mặt đều làm anh ngạc nhiên say mê, mỗi một biểu cảm của cô đều có thể làm tâm trí anh rối loạn.

Giang Sóc rũ mắt nhìn xuống đôi môi hồng hào của cô.

Hồng hào tươi tắn, rất đáng yêu.

Chú ý đến tầm mắt của anh thì An Vu ngượng ngùng che miệng.

Có lẽ là Giang Sóc đã phát hiện rồi.

“Là Noãn Xu bôi cho tớ.” Cô thẹn thùng nói.

Hôm nay Chu Noãn Xu trang điểm theo kiể

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play