Đây
là lần đầu tiên An Vu đi xa nhà một mình.
Cũng
là lần đầu tiên đi tàu cao tốc.
Sau
khi ra khỏi cổng trường, cô bắt một chiếc taxi, đi thẳng đến ga tàu cao tốc Đại
An.
Ga
tàu cao tốc Đại An thực sự rất lớn, từ dưới lên có bốn tầng. Sau khi đi lấy vé,
cô đi theo bảng chỉ dẫn ở đại sảnh, lên thang máy và đi qua hành lang để kiểm
tra an ninh, bởi vì không quen nên cô đi rất chậm.
Thời
gian tàu khởi hành là 11 giờ, cô tìm thấy một chỗ ngồi bên cạnh cổng soát vé.
Lần
đầu tiên cô đi tàu cao tốc nên có chút căng thẳng, cô cẩn thận nắm chặt tấm vé
và chứng minh thư trong tay, tập trung nhìn vào màn hình hiển thị trên cửa soát
vé
Thời
gian đang trôi qua từng chút một.
Cuối
cùng cũng bắt đầu soát vé, bởi vì không có kinh nghiệm, An Vu cố tình xếp hàng
ở phía sau.
Soát
vé xong, An Vu thuận lợi bước vào cửa soát vé.
Bước
tiếp theo chính là tìm ga tàu, cô cúi đầu kiểm tra số tàu ghi trên vé xe.
Những
người ở phía sau lần lượt đi qua cô, cô cảm thấy có người đang tiến lại gần
mình, vì vậy theo bản năng nhường đường.
Nhưng
cô vừa mới di chuyển vị trí, một bàn tay nóng bỏng duỗi qua, đột nhiên nắm lấy cổ
tay cô.
Mùi
hương quen thuộc truyền vào mũi.
An
Vu sửng sốt.
Cô
ngẩng đầu lên, khuôn mặt quen thuộc đập vào mắt cô.
Giang
Sóc khẽ khom người, nhìn cô từ trên cao xuống.
Lồng
ngực của anh nhấp nhô và thở hổn hển, vì chạy như điên ở trên đường nên cả người
đầy mồ hôi, tóc bị gió thổi hất ra đằng sau.
Khi
biết cô muốn trở về Bình An một mình, Giang Sóc đã không nghĩ được gì, trực
tiếp lao thẳng ra khỏi lớp.
Anh
đã có thể đuổi kịp cô nhưng lại không mang theo chứng minh thư ở trên người.
Cũng
may anh ở gần trường học, vì vậy anh vội vã chạy về nhà với tốc độ lên đến trăm
mét để lấy chứng minh thư, sau đó bắt taxi đến ga tàu cao tốc.
Tàu
cao tốc chạy từ Đại An về Nam Kiều không nhiều, Chu Noãn Xu nói cô đi tàu cao
tốc mười một giờ, may mắn vẫn còn có vé.
Anh
chạy như điên đuổi theo cô, cuối cùng cũng đuổi kịp người ta ở cổng soát vé.
"Sao
cậu lại ở đây?” An Vu chưa kịp phản ứng lại.
Anh
thở hổn hển, môi lại nở nụ cười, không trả lời mà ngược lại hỏi: "Sao cậu
đi Bình An mà không nói cho tớ biết?”
"..."
Đoàn
tàu đã đến, Giang Sóc rút vé của cô để xem số toa.
Là
toa số 6.
Tốt
lắm, toa của anh và của cô là một.
"Cùng
một toa."
Giang
Sóc không trả lại vé cho cô mà kéo cô đi về phía trước.
Sảnh
đợi tàu rất dài, hành khách kéo theo túi lớn túi nhỏ tìm chỗ để đợi, An Vu bị
anh dắt theo phía sau.
Cô
nhỏ giọng hỏi anh: "Giang Sóc, cậu làm gì vậy?”
"Đi
cùng cậu."
"Cậu
không cần đi cùng tớ, mau trở về học đi."
"Trốn
học rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.