Gió lùa vào qua ô cửa sổ, làm rối tung
tập bản thảo trên bàn.
An Vu ra khỏi phòng tắm, cả người đầy
hơi nước. Sau khi tắm nước nóng, mái tóc mềm mại xõa trên vai, hai gò má ửng
hồng.
An Vu đứng bên cửa sổ, bên ngoài gió đã
bắt đầu thổi, có tiếng lá khô xào xạc trên đường, mưa sắp rơi.
Sau khi suy nghĩ một lúc, cô đóng cửa
sổ lại, lấy từ trong vali ra một chiếc váy dài tay màu hồng cánh sen có đường
viền ren, buộc thắt lưng lại và mặc một chiếc áo vest len màu trắng nhạt.
Với sự kết hợp giữa gió và mưa, nhiệt
độ không khí trở nên lạnh lẽo.
Đã hơn năm giờ, bữa tiệc sẽ bắt đầu vào
lúc sáu giờ tối.
Điện thoại di động trên bàn vẫn đang
nhận tin nhắn, Chu Linh cầu xin cô, An Vu cầm điện thoại di động lên, cuối cùng
cũng trả lời cô ấy.
[Được rồi, tớ sẽ đi.]
Ở lớp 12 An Vu không quen ai nhiều, Chu
Linh là một trong số đó. Mặc dù không thân thiết như Trình Du Ninh và Chu Noãn
Xu nhưng dù sao cũng có một chút tình bạn.
An Vu biết rõ chuyện này, những người
khác cũng biết. Do đó trọng trách thuyết phục cô tham gia đã đặt lên vai của
Chu Linh.
An Vu không biết tại sao Trình Bạch Hủy
lại cứ nhất định phải mời cô đến bữa tiệc sinh nhật của cô ta trong khi hai
người họ cũng không thân lắm.
Nhưng cuối cùng cô cũng đồng ý với Chu
Linh, ngay cả khi đó là để giúp cô ấy hoàn thành nhiệm vụ.
An Vu lấy một chiếc ô cán dài, địa điểm
tổ chức của buổi tiệc là một khách sạn 5 sao ở trong trung tâm thành phố. Cô đã
kiểm tra chỉ dẫn trên điện thoại, may mắn là có một trạm xe buýt gần khách sạn.
Khi An Vu đến khách sạn, vẫn chưa đến
sáu giờ, buổi tiệc cũng chưa bắt đầu. Tối nay Trình gia đã bao cả khách sạn cho
bữa tiệc, ngoài cửa xoay có vệ sĩ mặc âu phục chào đón quan khách.
An Vu lấy thiệp mời từ trong túi ra, vệ
sĩ sau khi kiểm tra đã để cô vào.
Khách sạn trang trí rất xa hoa, đại
sảnh màu vàng hoa lệ, ngoài cửa đã trải thảm đỏ.
Khi An Vu đến trong sảnh đã có rất
nhiều người.
Chu Linh đã đợi sẵn ở cửa, khi thấy An
Vu đi tới vẻ mặt căng thẳng của cô ấy mới giãn ra, sau đó cô ấy xấu hổ cúi đầu
xuống.
“An Vu.” Chu Linh mím môi, nhẹ giọng
nói: “Cảm ơn cậu.”
Chu Linh không dám nhìn vào mắt của cô,
nếu không vì cô ấy, An Vu cũng sẽ không phải đến đây.
Trình Bạch Hủy cũng biết, nhưng cô ta
muốn cho An Vu xuất hiện, vì vậy họ đã tìm cô ấy để giao nhiệm vụ, nhưng Chu
Linh biết cô ấy phải mời An Vu cho bằng được.
An Vu không nói chuyện, chỉ gật đầu với
cô ấy.
Người phục vụ đẩy xe đồ ăn, Trình Bạch
hủy bị một đám người vây quanh.
Hôm nay cô ta trong rất đặc biệt, mặc
một chiếc váy màu rượu sâm banh, một chiếc khăn choàng màu trắng như tuyết, mái
tóc xoăn buông xõa và trang điểm đậm, tinh tế.
Cô ta rất xinh đẹp, là một tiểu thư quý
tộc và giàu có.
Bên cạnh cô ta cũng có vài cô gái đang
mặc váy, An Vu không quen biết, những cô gái đó từng có khoảng thời gian vui vẻ
với cô bây giờ cũng đang đứng bên cạnh cô ta, họ cũng mặc váy nhưng phong cách
không sang trọng, đều rất bình thường, là loại váy ngắn thường ngày hay mặc.
Trình Bạch Hủy vẫn đang cười khi nghe
những lời nịnh nọt tâng bốc của mọi người xung quanh, sau đó cô ta xoay người
lại và nhìn thấy An Vu.
Cô ta cong môi dưới và cầm một chiếc ly
đi về phía cô.
“An Vu, cậu tới rồi.”
Trình Bạch Hủy nhìn cô rồi gọi với
giọng điệu thân thiện.
An Vu mỉm cười, châ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.