Vào thu, nhiệt độ không khí đã hoàn toàn hạ xuống.          

Trường Trung học số 8 Đại An đang rất náo nhiệt, hôm nay là ngày diễn ra đại hội thể thao.           

Đại hội thể thao diễn ra trong hai ngày, An Vu chỉ đang ký một nội dung, nội dung đó được sắp xếp vào ngày thứ hai.          

Hai nội dung của Chu Noãn Xu đã kết thúc vào ngày đầu tiên, cô ấy thuận lợi tiến vào trận chung kết, còn một vòng nữa cần thi đấu vào ngày thứ hai.   

Sáng sớm An Vu phát hiện có một hộp sữa dâu được đặt trên ghế của cô.   

Cô biết rõ về nhãn hiệu này, giống y chang hộp sữa bò ngày trước cô mua cho Trình Bạch Hủy. Cô không biết là ai cho, đinh chờ bạn học quay trở về rồi hỏi một chút.            

An Vu lấy cuộn dây từ trong ngăn bàn ra, hôm nay cô có nội dung thi đấu.           

Cuộc thi nhảy dây được tổ chức vào buổi sáng ở trên đài trước nhà thể chất, mỗi thí sinh đều đang cầm sợi dây của mình tập luyện ở trên mặt đất bằng phẳng. 

Trình Du Ninh vội vàng chạy đến, trông có vẻ vô cùng lo lắng: “An Vu, tớ không tìm thấy dây nhảy của tớ ở đâu cả, hình như hôm qua đã để quên ở sân thể dục rồi, nhưng bây giờ tớ tìm mãi mà vẫn không thấy đâu.”                     

An Vu an ủi cô ấy: “Du Ninh cậu đừng gấp, cậu có thể dùng cái của tớ để tập luyện tìm cảm giác trước.”  

Trình Du Ninh lắc đầu nói: “Lỡ như chúng ta thi đấu cùng một tổ thì sao.”

An Vu suy nghĩ một chút rồi nói: “Vậy thì trước tiên cứ đi đến nhà thể chất mượn tạm một cái, còn một lúc nữa mới giờ điểm danh, chúng ta tìm chỗ luyện tập một chút.”

Trình Du Ninh ừ một tiếng, bây giờ cũng chỉ có thể làm như vậy.

Trình Du Ninh đến nhà thể chất lấy dây nhảy, An Vu cùng cô ấy luyện tập dưới một gốc cây nhỏ. Độ dài ngắn, cứng mềm của sợi dây ít nhiều gì cũng sẽ ảnh hưởng đến cảm giác, lúc cô ấy vừa mới bắt đầu nhảy, chân bị mắc vào dây rất nhiều lần.

Qua vài lần điều chỉnh, cuối cùng cũng tìm được độ dài thích hợp.  

An Vu khẽ vỗ về cô ấy: “Không nên nhảy nhiều quá, chờ đến lát nữa lại không còn sức.”

Hai người luyện tập xong quay về nơi thi đấu, người trên bục lúc này nhiều hơn so với lúc nãy.

An Vu cầm số thứ tự của mình đi điểm danh, lúc quay về thì Trình Du Ninh chỉ về một hướng ý chỉ cô hãy nhìn theo.

An Vu nhìn theo tay cô ấy thì thấy có rất nhiều cô gái đang vây xung quanh gốc cây, sau đó cô nhìn thấy Giang Sóc.

“Trời ạ, hôm nay Giang Sóc vậy mà lại mặc đồng phục.”

“Tôi chưa từng thấy cậu ấy mặc đồng phục bao giờ, thật là đẹp trai.”

Nghe thấy tiếng nghị luận của những người bên cạnh, lúc này An Vu mới phát hiện ra anh có chút khác lạ. 

Anh mặc bộ đồng phục mùa hè của Trường Trung học số 8 Đại An, phía dưới là chiếc quần tây dài màu đen, phía trên là chiếc áo Polo kiểu tây màu trắng, cùng với chiếc cà vạt cùng màu. Thiếu niên vai rộng eo hẹp, dáng vẻ rắn rỏi. Anh hơi nghiêng đầu, chiếc cằm thon gọn, mái tóc đen che khuất nửa vầng trán, đôi mắt dưới lông mày ẩn chứa ý cười phóng đãng, kiêu ngạo mà lười biếng.

Trình Du Ninh nghi hoặc nói: “Thật kỳ lạ, cậu nói xem bình thường cậu ta không bao giờ mặc đồng phục, vậy đại hội thể thao cậu ta lại đi mặc đồng phục làm gì.”  

Đại hội thể thao ngày hôm nay, đến cả lớp thực nghiệm cũng không mặc đồng phục.         

Trình Du Ninh nhìn xung quanh, mọi người đều mặc đồ của mình, chỉ có Giang Sóc là người duy nhất mặc đồng phục.

A, không đúng.

Còn có An Vu.

“An Vu, hai người các cậu cũng thật ăn ý, giống như đang mặc đồ đôi vậy.”

An Vu rũ mắt, thấp giọng nói: “Du Ninh cậu đừng có nói bậy.”

Cô vừa mới nói xong thì phát hiện có điểm không đúng, An Vu ngẩng đầu lên, không biết Giang

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play