Sau khi kỳ thi kết thúc, các học sinh
ngồi chờ giáo viên thu bài thi.
Đồng hồ bị hỏng trên tường đã được
thay. Vị trí cuối cùng bên chỗ ngồi của An Vu trống rỗng, Giang Sóc đã nộp bài
thi sau nửa giờ thi.
An Vu rũ mắt, sờ chiếc đồng hồ lòng bàn
tay. Dây đeo màu đen hoàn toàn màu đen. Mặt đồng hồ được lắp ráp nhiều tầng
phức tạp, trên con số mười hai trong vòng tròn còn khắc chữ O của tên mình trên
đó.
Giáo viên vừa nói một tiếng, các học
sinh lần lượt ra khỏi phòng thi.
An Vu cầm đồng hồ đeo tay. Cô vừa ra
khỏi phòng thi, cổ tay tự nhiên bị người khác nắm lấy.
Cô xoay người, nhìn thấy Trình Bạch
Hủy.
Trình Bạch Hủy ngồi ở vị trí phía sau
An Vu, Giang Sóc yên lặng tháo đồng hồ ra đưa cho An Vu lại bị cô ta tình cờ
nhìn thấy.
Cô ta cảm thấy khiếp sợ, không thể tin
tưởng được.
Cái đồng hồ này không bao giờ rời khỏi
người Giang Sóc. Vào học kỳ năm lớp mười, hai người họ từng làm bạn cùng bàn
một thời gian ngắn. Cô ta nhiều lần hỏi mượn anh chiếc đồng hồ nhưng Giang Sóc
vẫn không chịu đưa.
Nhưng mà hôm nay, anh rõ ràng lại đưa
cho An Vu.
Trình Bạch Hủy vừa tức vừa ghen tị. Cô
ta vừa ra khỏi phòng thi liền giữ chặt tay An Vu: “An Vu, cậu đứng lại cho
tôi.”
Cô ta dồn chút sức lực lên tay nên An
Vu cảm thấy cổ tay mình đau rát.
An Vu nhìn cô ta: “Cậu có việc gì
không?”
Trình Bạch Hủy buông tay cô ra, nhìn
chiếc đồng hồ điện tử màu đen trong lòng bàn tay cô: “Cậu đưa đưa đồng hồ của
Giang Sóc cho tôi.”
An Vu nắm chặt đồng hồ nói: “Nhưng tại
sao tôi phải đưa cái này cho cậu?”
Trình Bạch Hủy vừa tức vừa giận. Cô ta
truy hỏi An Vu: “Cậu có biết đây là của thương hiệu nào không?”
“Không biết.”
Trình Bạch Hủy cười nhạo, cao ngạo nâng
cằm lên: “Cậu không biết nhưng tôi biết. Đây là quà sinh nhật của mẹ Giang Sóc
tặng cho c� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.