Lúc
An Vu trở về lớp học, cô có chút thất thần. Cố lấy một bài thi ra làm, ngòi bút
ở trong tay rất lâu không hề động đậy, bất giác trở nên ngẩn ngơ.
Cô
không hề biết chuyện diễn đàn của lớp A8, cũng không biết hóa ra trong lúc vô
tình cô đã trở thành nhân vật được mọi người bàn tán, hơn nữa còn liên quan đến
người kia.
Thậm
chí cô còn không biết tên của cậu ấy là gì, thì ra cậu ấy tên là Giang Sóc.
Người
đó là Giang Sóc, ngay cả khi cô ngồi ở chỗ của mình cũng có thể nghe người khác
nhắc đến cái tên Giang Sóc này hàng trăm lần.
Thì
ra cậu ấy chính là Giang Sóc!
Hai
má của An Vu nóng lên, trong lòng ngực từ từ tích tụ một nỗi bực bội.
Cô
thấy rất tức giận, rất khó chịu, rất phiền muộn.
Bởi
vì cô đã bị lừa.
Thế
mà cô còn cho rằng cậu ấy là một người đáng thương, cái gì mà thiên thần gãy
cánh chứ, cái gì mà suy sụp tinh thần chứ?
Đó
rõ ràng là bản chất của cậu ấy, vốn dĩ cậu ấy là một người xấu.
An
Vu bỗng nhớ đến ánh mắt đăm chiêu của thiếu niên kia, khi nở nụ cười sẽ mang
theo dáng vẻ cà lơ phất phơ. Lười biếng và kiêu ngạo, còn có cả sự khiêu khích không
hề đứng đắn.
Cô
vội lắc đầu thật mạnh.
Cậu
ấy rõ ràng đang đùa giỡn cô.
Vô
lại, xấu xa.
Bài
thi bị đè lên một đoạn nhỏ, An Vu cố gắng kiềm chế, để tâm tình lúc này có thể
bình tĩnh trở lại. Cô thở dài rồi tiếp tục hoàn thành bài thi của mình.
Đến
giờ học thứ hai, trên bầu trời bỗng có một tia sấm xẹt ngang.
Có
khả năng sẽ mưa lớn, học sinh trong lớp lần lượt tự học sớm. An Vu không mang
theo chiếc ô, vì thế cô chuẩn bị về nhà sớm. Cô mở túi xách của mình ra rồi
nhét bài tập tự học vào trong.
Lúc
chuẩn bị ra về, Tống Kỳ Thành gọi cô lại.
Tống
Kỳ Thành cũng đang sửa sang lại cặp sách của mình, một tay cậu ta đặt ở lưng,
đi tới đây và nói: "Hôm nay cậu không sao chứ?"
An
Vu hơi sững sờ, sau đó cô nghe thấy cậu ta giải thích: "À, tớ thấy hôm nay
cậu không được tập trung lắm, hình như cậu luôn ngẩn người."
Chỗ
ngồi của Tống Kỳ Thành ở ngay bên cạnh An Vu, thỉnh thoảng cậu ta sẽ lặng lẽ
ngẩng đầu nhìn cô. An Vu thường nghiêm túc hơn tất cả mọi người ở trong lớp, hầu
như cô sẽ luôn tập trung làm bài tập. Đôi khi Tống Kỳ Thành thấy rất khâm phục
cô gái này, cậu ta cũng có xem diễn đàn, biết An Vu trở thành một người khá nổi
tiếng, những bình luận về cô ở khu vực ẩn danh rất phức tạp.
Tống
Kỳ Thành không tại sao An Vu lại có quan hệ với loại người như Giang Sóc nhưng
vì điều này mà cô cũng trở thành đối tượng để các cô gái khác thù địch, đặc
biệt là người bạn cùng bàn với cô.
An
Vu cười nói: "Không có gì đâu lớp trưởng, cảm ơn cậu đã quan tâm."
"Được,
không có chuyện gì là tốt rồi."
Tống
Kỳ Thành do dự một lúc rồi hỏi cô: "Hôm nay, cậu có nhận được thư tình
không?"
Cậu
ta ngồi ở bên cạnh An Vu, có một bức thư rớt trên mặt đất, lá thư bên trong đã
rớt ra, cậu ta thấy đó là thư tình.
Thật
ra việc An Vu nhận được thư tình là một chuyện đương nhiên, bởi vì cô thực sự
rất đẹp.
Kể
từ ngày đầu tiên nhận được tin tức, những nam sinh ở trong ký túc xá đã bàn tán
về cô mỗi đêm. Cô dường như chính là đối tượng yêu đương hoàn mỹ ở trong lòng
của các chàng trai.
Chỉ
là lúc đầu ngại người mới và các cô gái trong lớp lạnh nhạt với cô nên các
chàng trai trong lớp chỉ lặng yên quan sát.
Tuy
nhiên, một viên trân châu không bao giờ bị che khuất được, điều gì đến rồi cũng
sẽ đến.
Cả
một tiết tự học vào buổi tối, Tống Kỳ Thành không thể tập trung nổi, trong lòng
cậu ta cứ co quắp và trống rỗng. Cuối cùng, cậu ta không làm đề nữa mà lấy điện
thoại di động ra lướt diễn đàn.
Tất
cả những bài viết � ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).