Sau
khi hẹn thời gian và địa điểm gặp mặt, bọn họ đợi tan tầm sẽ đến nhà ga vận
chuyển hàng chuyên dụng để lấy vài món đồ.
Để
không phải tăng ca, Trang Ngạn Du đã sớm làm xong công việc của mình.
Nhưng
kế hoạch không cản được sự thay đổi, khi còn hơn 30 phút mới tan tầm, một nhân
viên kỹ thuật vội vàng chạy lại nói chương trình của một dự án có chút vấn đề
nhỏ, cần tìm một kỹ sư hỗ trợ gấp.
Bộ
phận kỹ thuật cực kỳ thiếu người, ai cũng còn nhiều công việc trên tay, nếu
không sẽ chẳng thường xuyên điều tạm người từ các bộ phận khác.
Bây
giờ, phần lớn các kỹ sư đều đang bận hạng mục của mình, mà dự án hệ thống quản
lý cảng thông minh đang gặp vấn đề về kỹ thuật hệ thống. Nhưng khi đó những
người phụ trách dự án này đã bị phái đi làm hạng mục khác, hầu hết mọi người
trong bộ phận đều đã đi công tác.
Vậy
nên chỉ còn lại một kỹ sư phụ trách dự án này là ở lại, anh ta biết tình hình
bèn bắt tay vào nghiên cứu, bảo đây chỉ là vấn đề nhỏ có thể giải quyết. Anh ta
sẽ tạm thời tăng ca, nhưng cần có người hỗ trợ.
Thế
là việc hỗ trợ này bèn giao cho Trang Ngạn Du và Chu Tuyền.
“Tiểu
Trang, tiểu Chu, thành thật xin lỗi các cậu. Các cậu cũng biết bộ phận kỹ thuật
chúng tôi thiếu người, mà yên tâm, bộ phận bọn tôi có tính thêm tiền lương tăng
ca, tuyệt đối không thiếu phần các cậu!” Quản lý Từ áy náy nói.
Thật
ra Chu Tuyền còn khá ổn, bản thân anh ta yêu thích tới nơi này, đương nhiên là
đồng ý ngay lập tức.
Chủ
yếu quản lý Từ vẫn lo lắng về Trang Ngạn Du.
Cậu
vẫn chưa chuyển về đây mà đã cho tăng ca, chỉ sợ dọa người chạy mất.
Nếu
không phải lần này thật sự rất thiếu người, ông cũng sẽ không mở miệng.
Thật
lòng Trang Ngạn Du không muốn tăng ca, cậu chỉ thấy nếu chương trình máy móc có
vấn đề, xảy ra sự cố lớn hoặc hàng hóa chồng chất không được đóng gói, nhất
định công ty của Ôn Trầm Tập sẽ bị ảnh hưởng.
Tưởng
tượng đến việc này sẽ ảnh hưởng Ôn Trầm Tập, Trang Ngạn Du không nghĩ ngợi
nhiều đã đồng ý.
Trang
Ngạn Du: “Không sao, mà người ở đâu vậy? Cháu sẽ qua đó ngay.”
Cậu
nhanh chóng đồng ý như vậy khiến quản lý Từ có cảm giác được thương mà sợ:
“Vậy… Vậy cậu đồng ý rồi hả?”
Trang
Ngạn Du còn vội hơn ông. Khi quản lý Từ còn đang kinh ngạc, Trang Ngạn Du đã tự
tìm hiểu rồi tập trung tinh thần vào mục tiêu, bay thẳng đến chỗ kỹ sư đó.
Quản
lý Từ lẩm bẩm: “Thật khó tin, hôm nay tiểu Trang lại chủ động đến đây.”
Chu
Tuyền buồn cười: “Quản lý, chú mau nói cho chúng cháu biết bây giờ phải làm
gì.”
Quản
lý Từ hoàn hồn lại, ông vội vàng nói: “ Đúng đúng, đi thôi. Bây giờ Tiểu Trang
đang trao đổi với kỹ sư ấy, tôi đã nói tình hình với các kỹ thuật viên, có khả
năng các cậu phải đi đến bến tàu một chuyến.”
Ông
cũng thấy may mắn: “Cũng may là ở chính khu này.”
Hiện
nay, phần lớn các cảng tàu đều sử dụng hệ thống tự động hóa việc quản lý và
điều khiển các container, có liên quan đến hệ thống cần cẩu, thuật toán, thí
nghiệm vận tải, vv…. Lúc đó, hạng mục này của Khoa học công nghệ Úy Lam hợp tác
với chính phủ là một hạng mục vô cùng quan trọng. Vấn đề hiện tại của hệ thống
chỉ là một vấn đề nhỏ, tuy vậy, cả nhóm nghiên cứu vẫn rất chú trọng, tỏ thái
độ nhất định phải giải quyết.
Trang
Ngạn Du và Chu Tuyền cùng với kỹ sư Tần Dịch Nguyên nhanh chóng di chuyển tới
bến cảng xem xét tình huống của hệ thống. Bởi vì Trang Ngạn Du đi quá vội, cậu
quên nói cho Ôn Trầm Tập một tiếng.
Đến
giờ tan làm, Ôn Trầm Tập để tài xế đi về trước, còn anh ở bãi đ� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).