Không ai biết rốt cuộc Chu Thanh Thành bị kích thích cái gì.

Mọi người chỉ biết kể từ khi bé và Trang Ngạn Du tiếp xúc với nhau nhiều hơn, tình trạng của bé cũng ngày càng được cải thiện.

Bóng ma lúc trước giờ đã bị những thứ khác ép xuống, bé nói chuyện ngày càng lưu loát.

Cả nhà họ Ôn đều rất biết ơn Trang Ngạn Du, kể cả nhà họ Chu cũng rất biết ơn nhà họ Trang.

Bọn họ đều cho là nếu như không có Trang Ngạn Du, có lẽ còn rất lâu Chu Thanh Thành mới thoát ra khỏi bóng ma tâm lý.

Bởi vì Chu Thanh Thành trở nên vui vẻ hơn, hơn nữa có Chu Bạch Thuật cả ngày ở nhà chăm sóc cho bé, trong khoảng nửa năm, Chu Thanh Thành gần như đã hồi phục hoàn toàn, nhưng vẫn yếu hơn so với những đứa trẻ bình thường khác, cần thời gian từ từ chữa trị.

Cơ thể hồi phục đồng nghĩa với việc phải quay lại trường học.

Nhưng mà nhắc tới chuyện đi học, dường như trong lòng Chu Thanh Thành vẫn còn sợ hãi điều gì đó, bé không muốn đến trường.

Ba mẹ Ôn rất lo lắng, đứa trẻ không đến trường không phải là một lựa chọn tốt, còn để Ôn Trầm Tập khuyên nhủ em trai.

Ôn Trầm Tập sao mà khuyên được Chu Thanh Thành?

Ngược lại Trang Ngạn Du nói với bé: "Anh trai nói, những người không chăm chỉ học tập sau này sẽ không kiếm được tiền."

Chu Thanh Thành nói như lẽ đương nhiên: "Ba mẹ tớ rất giàu, vì vậy tớ không cần kiếm tiền, nhà ba Chu cũng rất giàu có, mà tớ thì có hai người ba."

Trang Ngạn Du cau mày.

Chu Thanh Thành không biết mình nói sai ở đâu, có chút chột dạ.

Trang Ngạn Du nghiêm túc nói: "Ba mẹ cậu lớn hơn cậu, sau này họ cũng mất đi, sẽ không có ai kiếm tiền cho cậu, vậy cậu phải làm sao bây giờ?"

Chu Thanh Thành vẫn không lo sợ: "Anh trai biết kiếm tiền."

Ba của bé nói, bé ngốc một chút cũng không sao, sau này anh trai kế thừa công việc kinh doanh của gia đình, bé chỉ cần chờ lấy tiền hoa hồng từ cổ phần.

Nói tóm lại, bé có thể có tiền mà không cần làm việc.

Nghe vậy, Trang Ngạn Du tỏ vẻ cảnh giác: "Anh trai còn phải nuôi tớ."

Ôn Trầm Tập đích thân nói thế.

Chu Thanh Thành: "Hả?"

Trang Ngạn Du: "Nuôi một người đã rất vất vả rồi, sao cậu không chăm chỉ làm việc?"

Chu Thanh Thành dùng cái đầu nhỏ suy nghĩ, cảm thấy em trai xinh đẹp nói đúng.

Nuôi một người đã khó, nuôi hai người chắc chắn càng khó khăn hơn.

Nhưng mình mới là em trai ruột mà?

Đương nhiên bé cũng muốn nuôi một em trai xinh đẹp, đấy là nếu em trai xinh đẹp bằng lòng để bé nuôi.

Nhưng nghĩ lại thì mình ngốc như vậy, nuôi không nổi thì làm sao bây giờ?

Vậy cứ để anh trai nuôi là được rồi.

Chu Thanh Thành lắp bắp nói: "Vậy tớ sẽ cố gắng kiếm tiền..."

Trang Ngạn Du suy nghĩ một lúc: "Tớ sẽ dạy cậu cách kiếm tiền khác, nhưng đây là bí mật của hai người chúng ta, cậu không được nói cho người khác biết."

Hai mắt Chu Thanh Thành sáng lên: "Được không?"

Bạn nhỏ nghiêm túc gật đầu: "Dù sao cũng phải giữ bí mật."

Bé không muốn để lộ ra ngoài.

Vì không muốn anh em tốt phải vất vả nuôi hai người nên bé cảm thấy mình phải dạy cho Chu Thanh Thành thật nhiều thứ, tránh cho sau này cậu nhóc chẳng biết gì, lại để anh trai nuôi.

Cứ như vậy, mặc dù Chu Thanh Thành đã hồi phục không ít nhưng vẫn không đi học.

Vừa rảnh rỗi liền bảo mẹ Ôn dẫn mình về quê tìm Trang Ngạn Du.

Mẹ Ôn chỉ cho rằng quan hệ của hai đứa nhỏ rất tốt, lại không biết khi đóng cửa phòng lại, nội dung trò chuyện của hai người đã hoàn toàn thay đổi.

"Trước tiên chúng ta phải hiểu một thứ gọi là “chất bán dẫn”, là một thành phần của các sản phẩm điện tử trong toàn xã hội."

"Là một phần của đạn, đạn đạo à?”

"Chính là lõi, một cách gọi của chip." Trang Ngạn Du không thích nói từ "chip" lắm, cảm giác rất lạ, luôn cảm thấy như đang giới thiệu bản thân vậy.

Cũng may Chu Thanh Thành còn nhỏ nên dễ bị lừa, cũng không nghĩ tới cái khác.

Trang Ngạn Du: "Cậu chỉ cần biết tất cả robot mà chúng ta chơi trước đây đều có chip khiến nó trông giống “con người”, là tên gọi chung của các thành phần mạch tích hợp bán dẫn."

Chu Thanh Thành nghe chỉ hiểu một chút.

Trang Ngạn Du cũng không vội: "Được rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu học lý thuyết."

"Được!"

"Nó chủ yếu được làm bằng các tấm chip silicon đơn tinh thể."

"Tấm gì của rùa cơ?"

(*)Khuê phiến (chip silicon) có phiên âm là /guī piàn/, từ /guī/ đồng âm với Con rùa /wūguī/

"Silicon, cái chữ mà bên cạnh chữ “Thạch” có thêm hai chữ “Thổ”, cậu chưa từng học à?"

"Chưa luôn."

“......”

Vì vậy khi Ôn Trầm Tập tan lớp học thêm, về quê tìm mẹ và em trai mình thì thấy một cậu bé đang mệt nhoài.

Cậu bé nhìn thấy Ôn Trầm Tập thì như nhìn th�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play