Giữa Anh Em Tốt Không Có Tình Bạn Trong Sáng Sao!

Chương 60


10 tháng

trướctiếp

Có lần Chu Tuyền hỏi Trang Ngạn Du: "Anh Trang, anh có cãi nhau với sếp không?"

Trang Ngạn Du nói: "Không có."

Cậu thấy mình không thể cãi nhau với Ôn Trầm Tập.

Vì bạn trai luôn chiều chuộng, bao dung và có sự kiên nhẫn vô cùng to lớn với cậu.

Trang Ngạn Du tỉ mỉ nhớ lại, dường như cậu cũng chưa từng thấy A Tập hung dữ với mình.

Ở bên nhau lâu như vậy, anh chưa bao giờ nặng lời với mình.

Sau khi Trang Ngạn Du đưa ra kết luận này, cậu tự tin trả lời Chu Tuyền.

Chu Tuyền nhìn Trang Ngạn Du bằng ánh mắt hâm mộ: "Anh Trang và ông chủ thật sự quá ngọt! Hâm mộ quá đi thôi!"

Trang Ngạn Du thấy miệng Chu Tuyền cũng rất ngọt, lời nói ra khiến cậu rất vui vẻ.

Trong lúc vui vẻ, cậu tăng thêm hai tiếng vào buổi học của Chu Tuyền.

Chu Tuyền kêu thảm thiết: "Anh Trang, không phải anh nói em nói lời bùi tai à? Sao còn tăng thời gian buổi học thêm hai tiếng chứ!"

Trang Ngạn Du: "Ừm, là do quá vui vẻ nên mới hy vọng anh học được nhiều hơn."

Chu Tuyền: "Cái gì?"

Trang Ngạn Du: "Sau khi anh học tập chăm chỉ, anh sẽ bớt ngốc hơn."

Nói chuyện trở nên xuôi tai hơn.

Chu Tuyền nước mắt lưng tròng: "..."

Miệng thì nói rất vất vả, nhưng vừa có thời gian sẽ chăm chỉ hoàn thành bài tập Trang Ngạn Du giao.

Thế cho nên trong lúc không để ý, chính anh ta cũng không nhận ra kỹ năng của mình ngày càng tốt hơn..

Mãi đến khi được công ty cử đi hoàn thành một số dự án một mình, anh ta mới phản ứng lại.

Hóa ra bây giờ anh ta đã trở thành một kỹ sư có thể tự mình dẫn dắt một nhóm thực hiện các dự án.

Thậm chí vài năm sau, anh ta không chỉ giành được giải thưởng khuyến khích tài năng mà còn trở thành một kỹ sư nổi tiếng về kiến trúc thông minh. Khi tham gia vào một công trình mang tính bước ngoặt ở một thành phố nào đó, anh ta vẫn không thể tin được mình lại có thể đạt được thành tích như vậy.

Bản thân anh ta không tin, những người khác cũng không tin.

Chỉ có Trang Ngạn Du giao bài tập về nhà ngày này qua ngày khác và quyết định dạy mọi thứ anh ta muốn học.

Giống như năm đó ông Trang dạy cậu vậy.

Trang Ngạn Du sắp xếp xong nhiệm vụ học tập và bài tập thì tan làm về nhà.

Ngày hôm sau là cuối tuần, cậu cùng Ôn Trầm Tập đến một khu nghỉ dưỡng gần đó.

Gió bên bờ biển lớn đến nỗi tóc của cậu bị thổi rối tung cả lên.

Hai người cùng nhau đi dạo bên bể bơi, chuẩn bị đi dạo biển.

Ôn Trầm Tập luôn chọc cho cậu vui, lúc nói chuyện thì luôn dịu dàng.

"Chúng ta đi qua bên kia..." Ôn Trầm Tập đang định nắm tay cậu, nhưng thấy vẻ mặt Trang Ngạn Du là lạ, cậu còn dùng tốc độ cực nhanh xông ra ngoài.

"Du Du!"

"Cẩn thận!"

Hai thanh âm đồng thời vang lên, kèm theo một tiếng “ầm”, cách đó hơn mười mét, hai người đồng thời ngã xuống đất, bên chân họ là một chậu hoa từ trên cao rơi xuống trực tiếp vỡ tan tành, bùn đất rơi đầy ra ngoài.

Người đàn ông trung niên bị dọa đến tái mặt, nếu như không có chàng trai này đẩy ông ta ra thì rất có thể chậu hoa sẽ trực tiếp nện lên đầu ông ta.

Nhưng cũng là bởi vì chàng trai này đẩy ông ta ra mà tay đối phương bị chậu hoa cọ vào, trực tiếp tróc ra một mảng da, chảy máu.

Người đàn ông trung niên vội vàng đứng lên kiểm tra tình hình của Trang Ngạn Du: "Cảm ơn cậu! Cảm ơn cậu! Cậu không sao chứ? Tay cậu đang chảy máu kìa!"

Trang Ngạn Du đứng dậy, nói: "Không sao đâu."

Ôn Trầm Tập sải bước đi lên trước, nhìn thấy vết máu trên tay cậu, khuôn mặt anh tối sầm lại.

Trang Ngạn Du thấy vẻ mặt anh không tốt lắm bèn an ủi: "A Tập, em không sao, chỉ bị trầy xước tí thôi."

Chân người đàn ông trung niên đã mềm nhũn, nhưng ông ta vẫn khuyên Trang Ngạn Du đến bệnh viện kiểm tra, lại ở một bên chửi ầm lên: "Ai thiếu đạo đức như vậy! Tôi phải đi kiểm tra camera! Một chậu hoa lớn như vậy đập xuống... Nếu không phải có cậu trai này, chắc hôm nay tôi sẽ đi đời nhà ma ở đây thật..."

Người đàn ông trung niên đang kích động, vừa cảm ơn Trang Ngạn Du vừa nhìn chằm chằm trên lầu để tìm người.

Còn không quên gọi điện thoại cho người phụ trách khu nghỉ mát, mong họ sẽ đến xử lý vấn đề này ngay lập tức.

"Hai cậu đến bệnh viện kiểm tra đi, nơi này cứ giao cho tôi xử lý là được rồi, hai người ở đâu vậy? Chờ xử lý xong, tôi lập tức tới tìm hai người."

Không chỉ phản hồi cho hai người nghe về chuyện sau đó mà còn phải tới tận cửa một lần nữa để cảm ơn.

Trên đường đến bệnh viện, Ôn Trầm Tập không nói lời nào, sắc mặt vẫn rất u ám.

Mãi đến khi bác sĩ chụp X-quang, nói Trang Ngạn Du không sao, chỉ là lớp da đó bị bong ra thì sắc mặt của anh mới dịu đi đôi chút, nhưng nhìn vẫn rất khó coi.

Khi về đến nhà, Ôn Trầm Tập mới hỏi: "Em thấy chậu hoa rơi xuống à?"

Trang Ngạn Du gật gật đầu: "Đúng vậy."

Ôn Trầm Tập trầm giọng: “Khi nhìn thấy nó, em có thể bảo ông ta tránh đi."

Trang Ngạn Du: "Không kịp, tốc độ rơi xuống quá nhanh. Hơn nữa em không chắc phản ứng của ông ta có chậm hay không, nếu chậm thì sẽ bị đập chết."

Ôn Trầm Tập: "Vậy em có nghĩ lỡ như lúc em cứu ông ta, chậu hoa không đập vào tay em mà là trực tiếp đập vào người em thì sao?"

Trang Ngạn Du tự tin nói: "Sẽ không đâu, em đã tính qua rồi. Dựa vào tốc độ của em, tốc độ rơi lúc đó và tốc độ gió..."

Trang Ngạn Du tính toán một hồi, sau đó nói với anh: "Em tính được chậu hoa chỉ đập vào tay em."

Mặc dù tốc độ rơi xuống rất nhanh, nhưng tốc độ tính nhẩm của cậu còn nhanh hơn.

Huống chi lúc ấy cậu không còn tâm trí để nghĩ về điều gì khác ngoài cứu người.

Nghe Trang Ngạn Du nói, sắc mặt mới tốt lên của Ôn Trầm Tập lại khó coi hơn.

"Em đã tính được chậu hoa sẽ đập vào tay mình? Vậy mà em vẫn chạy qua!"

Trang Ngạn Du không rõ tại sao anh lại trở nên hung dữ như vậy, theo bản năng nói: "Nhưng nếu em không chay qua, ông ta sẽ chết."

Ôn Trầm Tập tức giận nói: "Vậy em có nghĩ tới chuyện nếu em tính sai không? Nếu có sự sai lệch và chậu hoa đập vào đầu em thay vì vào tay em thì sao?"

Trang Ngạn Du chắc như đinh đóng cột: "Không thể, em sẽ không tính sai."

"Bất cứ chuyện gì cũng sẽ có ngoài ý muốn, trong thời gian ngắn như vậy mà em còn tính toán cái này, sao em có thể chắc chắn rằng tính toán của em là đúng tuyệt đối? Em có nghĩ tới nếu như em tính sai, nếu như thứ nó đập vào không phải tay em..."

"Sẽ không, kết quả tính toán của em sẽ không có sai sót, anh xem, lần này em tính đúng mà."

"Anh nói là lỡ như!"

"Không có chuyện lỡ như, em rất có lòng tin với kết quả tính toán của mình."

Ôn Trầm Tập tức đến á khẩu.

Nếu tin tưởng vào kết quả tính toán của mình, sau này nếu gặp phải chuyện như vậy, có phải em vẫn còn muốn xông lên hay không?

Có trời mới biết, khi nhìn thấy bùn và máu trên mặt đất, trái tim anh gần như ngừng đập!

Thời gian ngắn như vậy, thậm chí không đến hai giây.

Em ấy còn nói với mình là đã tính cả rồi!

Ôn Trầm Tập gần như bật cười vì tức giận!

Anh hít sâu một hơi, cố gắng làm cho bản thân bình tĩnh lại: "Tiểu Du, loại chuyện này thật sự quá nguy hiểm, trên thế giới này không có chuyện gì là tuyệt đối, luôn có đủ lo�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp