Không
biết là ai đã chụp lén bóng lưng của Ôn Trầm Tập và Trang Ngạn Du
tay nắm tay cùng tan làm.
Chỉ
trong vòng một đêm, bức ảnh này đã bị truyền đi trong các nhóm lớn
nhóm nhỏ của công ty, thậm chí còn lọt ra bên ngoài.
Trước
kia họ chỉ biết rằng sếp tổng Ôn Trầm Tập của công ty khoa học kỹ thuật
Úy Lam đã không còn độc thân, hơn nữa còn tự mình công khai.
Không
ai biết người yêu của anh là ai, nhìn bức ảnh Trang Ngạn Du mặc đồ
trượt tuyết, đội nón bảo hiểm, đeo kính bảo hộ và khẩu trang còn
chẳng phân biệt nổi là nam hay nữ.
Mà
bây giờ, người yêu thần bí này đã xuất hiện!
Hơn
nữa còn là Trang Ngạn Du, người đã gây ra sóng to gió lớn trong nội
bộ công ty vào hôm trước!
Mấy
hôm trước, nếu hỏi Trang Ngạn Du là ai thì trừ bộ công trình ra, chắc
cũng chỉ có người trong trung tâm dịch vụ mới biết rõ cậu là ai,
mặt mũi ra sao.
Vả
lại không phải ai trong bộ công trình cũng quen biết Trang Ngạn Du, họ
chỉ nghe nói về một người như này: Thiên tài trẻ tuổi, có thể tự
học thành tài, là người đã đoạt giải Khuyến khích nhân tài của công
ty.
Còn
dung mạo ra sao... Xin lỗi, thật sự không biết.
Tuy
nhiên, sau khi đổi hệ thống mới thì không ai trong công ty không biết
Trang Ngạn Du là ai.
Kể
cả người đi công tác vừa mới về, chỉ cần mở điện thoại lên là có thể
nhìn thấy đồng nghiệp nói trong nhóm: [Nghe tin gì chưa? Người tên
Trang Ngạn Du kia đỉnh thật...]
Kỹ
thuật viên Tiểu Liêu - Người duy nhất từng tiếp xúc với Trang Ngạn Du trong một
thời gian ngắn, đã quá quen với ba chữ "Trang Ngạn Du" - cái tên
liên tục xuất hiện trong vòng bạn bè của anh ta.
Vì
vậy, khi kỹ thuật viên Tiểu Liêu mở nhóm Wechat chừng hơn nghìn tin
chưa đọc lúc tối nay, phát hiện họ vẫn bàn tán về "Trang Ngạn
Du", cậu ta cũng chẳng thấy bất ngờ gì.
[Tiểu
Liêu: Sao mà còn nói chuyện này thế? Boss Trang lại nghĩ ra hệ thống
tuyệt vời nào à?]
Có
không ít người biết Tiểu Liêu và Trang Ngạn Du đã giúp đỡ cảnh sát
xử lý vài vụ án, Tiểu Liêu vừa xuất hiện, mọi người trong nhóm đã rối
rít tag cậu ta.
[Cậu
khá lắm Tiểu Liêu! Cậu là người duy nhất trong bộ phận của chúng ta
từng bắt tay với bà chủ đấy!]
[Uầy,
có sao nói vậy, Trang Ngạn Du rất đẹp trai! Cậu ấy và sếp xứng đôi
ghê!]
[Không
nói dối mọi người, mấy ngày trước tôi còn cho rằng kiểu sếp sòng
mảng kỹ thuật sẽ rất lôi thôi TAT]
[@Tiểu
Liêu đã rửa tay chưa? Ngày mai cho tôi sờ tí, tôi muốn sờ thử coi tay
của bà chủ ra làm sao.]
[Sờ
một cái, nói không chừng sẽ xin được vía kỹ năng của bà chủ, có khi
còn trộm vía vận làm giàu của sếp, cậu có triển vọng lắm Tiểu
Liêu!]
Kỹ
thuật viên Tiểu Liêu khó hiểu: [Bà chủ là ai?]
[Trang
Ngạn Du!]
[Ảnh
tay trong tay. JPG]
[Ảnh
nắm tay. JPG]
Khoảng
hơn chục người đồng loạt gửi một bức ảnh, rõ ràng là tất cả mọi
người đã lưu ảnh về.
Khi
kỹ thuật viên Tiểu Liêu nhìn thấy hình bóng của Trang Ngạn Du và ông
chủ, cậu ta tức khắc hốt hoảng.
Hoàn
toàn không ngờ boss còn có thân phận thế này!
Thảo
nào Trang Ngạn Du vẫn được bàn tán cả ngày hôm nay, cậu ta còn tưởng
là chuyện về hệ thống nữa chứ.
Lúc
sau Tiểu Liêu mới định thần lại, chậm rãi nhắn một câu vào nhóm:
[Bây giờ thợ bảo trì đều đáng sợ thế à!]
Ai
có thể nghĩ rằng, ngay từ đầu bà chủ của họ chỉ là kỹ thuật viên
hỗ trợ trực tuyến trong dịch vụ kỹ thuật chứ!
Đồng
nghiệp trong nhóm hỏi cậu ta thợ bảo trì là cái gì nữa, Tiểu Liêu
đang muốn gõ chữ trả lời, điện thoại đã reo lên.
Người
gọi đến là sếp của bọn họ - Anh Vu.
Trong
giọng điệu của anh Vu có chút hâm mộ: “Ngày mai cậu sẽ ra ngoài công
tác đấy Tiểu Liêu.”
Tiểu
Liêu khó hiểu: “Đi chỗ nào vậy ạ? Ngày mai em còn chương trình chưa
viết xong nữa…”
Giọng
điệu của anh Vu rất sâu xa: “Ngày mai công ty muốn đến tập đoàn nhà họ
Quý cài đặt tường lửa, cần có người hỗ trợ. Trang Ngạn… Vị kia nói
lần trước cậu đã giúp tập đoàn nhà họ Quý, nắm khá rõ về tình
hình web của công ty họ, hỏi cậu xem có sẵn lòng đi giúp họ hay
không. Nếu cậu bận thì tôi…”
Anh
Vu còn chưa nói xong, Tiểu Liêu lập tức cắt ngang: “Anh Vu! Em rảnh! Em
đi!”
Giọng
của anh Vu hơi oán giận: “Không phải cậu bảo chưa viết xong chương
trình à?”
Tiểu
Liêu: “Tối nay em tăng ca viết luôn!”
Đùa
gì thế, đây là cơ hội để gần gũi học tập với boss đó!
Dù
thức xuyên đêm tới hỏng gan, cậu ta cũng phải đi!
Anh
Vu biết mình không nắm được cơ hội bèn "ha ha" hai tiếng, lạnh
nhạt nói: "Hy vọng ngày mai cậu nộp chương trình không có BUG,
bằng không thì cậu khỏi đi."
Tiểu
Liêu không chút do dự cúp điện thoại, chờ đấy! Cậu ta đã bắt tay của
sếp sòng, sao có BUG được!
Sáng
hôm sau.
Tập
đoàn nhà họ Quý.
Nhà
của Tiểu Liêu gần tập đoàn nhà họ Quý, không cần đến công ty điểm
danh mà đi thẳng tới đó.
Cậu
ta mới vừa đến thì trông thấy chiếc xe quen thuộc đậu trước tòa nhà
công ty sừng sững.
Nói
chiếc xe này quen thuộc là vì hầu hết những người trong công ty từng
nhìn thấy nó, là xe mà tổng giám đốc Ôn hay lái, thường xuyên đậu ở
vị trí chuyên dụng dưới hầm gửi xe của công ty.
Trái
tim Tiểu Liêu nhảy lên, sao tổng giám đốc Ôn cũng tới?
Phút
chốc, cửa xe mở ra, cậu ta trông thấy một bóng người cao gầy bước
xuống xe.
Là
Trang Ngạn Du.
Hô
hấp của Tiểu Liêu nghẹn lại.
Trang
Ngạn Du vừa xuống xe đã như bị ai gọi lại, cậu quay đầu nhìn.
Tiếp
theo chỉ thấy một người trông rất quen xuống xe, giúp Trang Ngạn Du
sửa sang lại áo khoác rồi nói gì đó.
Tiểu
Liêu loáng thoáng nghe được câu nói "Hôm nay hơi lạnh, không cho
phép cởi áo khoác".
Sau
khi họ nói chuyện hồi lâu, Ôn Trầm Tập vẫn chưa muốn đi, mãi đến khi
Trang Ngạn Du đẩy anh về phía chiếc xe, lúc này anh mới quyến luyến
lên xe.
Trước
khi lên xe còn nhìn về phía Tiểu Liêu, ánh mắt gợn sóng như là đã
phát hiện cậu ta nhìn lén từ lâu.
Tiểu
Liêu cả kinh, vội vàng dời tầm mắt ngay, tim đập điên cuồng.
Trong
nhóm tám nhảm là một chuyện, tận mắt nhìn thấy người trong cuộc bị
tám nhảm sờ sờ ngay trước mặt, hơn nữa hết tám chín phần là sự
thật.
Cuối
cùng Tiểu Liêu cũng có cảm giác chân thực như thế này, hóa ra người
yêu của tổng giám đốc Ôn thật sự là Trang Ngạn Du.
Không
thể không nói mấy cô gái trong nhóm nói quá chuẩn, hai người này mới
đứng cạnh nhau thôi đã thấy rất xứng đôi.
Mới
đầu còn tưởng đối với người như tổng giám đốc Ôn, dù cho ai đứng
trước mặt anh đều sẽ bị khí thế của anh áp đảo, yếu hơn vài phần.
Thật
không ngờ khi ở cùng Trang Ngạn Du, anh lại dịu dàng đến thế.
Thêm
nữa không biết có phải do cậu ta gặp ảo giác hay không mà lại cảm
thấy như thể... hình như tổng giám đốc Ôn mới dính người chứ không
phải Trang N ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.