Không biết có phải Ôn
Trầm Tập vừa đập Quý Trí Viễn một trận không, tóm lại lúc hai người đi vệ sinh
một chuyến về thì vẻ mặt Quý Trí Viễn vừa oan ức vừa bi phẫn, nhưng anh ta vẫn
ngoan ngoãn làm theo Ôn Trầm Tập, chào chú Liễu bên này, lại chào chú Trang bên
kia.
Chú Liễu và ông Trang
cùng nói: “Mấy cậu gọi bọn tôi một tiếng anh là đã nể mặt bọn tôi rồi, một
tiếng “chú” này thì thật không dám nhận.”
Nhất là chú Liễu, ông
bị gọi đến vô cùng chột dạ.
Mục đích ông mở du lịch
sinh thái chính là để kiếm tiền.
Trong mắt ông, ba vị
sếp lớn trước mặt này đều là khách, gọi ông một tiếng “anh” là đã cho cho ông
mặt mũi lắm rồi. Ông còn nghe nói giá trị con người của mấy vị đây không chỉ là
mấy triệu tệ, nào dám trèo cao.
Ông Trang thì bình tĩnh
hơn, ông chỉ cảm thấy mấy ông chủ này thật sự quá khách sáo, cũng không suy
nghĩ gì nhiều.
Xét cho cùng thì thế
giới trước đây ông xuyên qua đều là thời nguyên thủy, người ông gặp được cũng
toàn là người nguyên thủy chỉ cần ăn no bụng, tương đối đơn thuần.
Ông còn nhỏ giọng nói
với Trang Ngạn Du: "Bé 11 à, người anh em này của con thật sự không tồi
đâu."
Tuy rằng những lời này
ông đã lải nhải rất rất nhiều lần rồi.
Trang Ngạn Du cũng
không ngại phiền mà thấp giọng đáp lại: "Vâng, được chọn đúng chuẩn luôn
ạ."
Đến trưa sẽ ăn cơm ở
nhà chú Liễu, dưới lời mời nồng nhiệt của ba người Ôn Trầm Tập, ông Trang cũng
xách con gà đã giết xong với mấy món khác qua đây ăn chung với mọi người.
Trong bữa cơm, ông
Trang liên tục nói chuyện với Ôn Trầm Tập, cảm ơn anh đã nâng đỡ Trang Ngạn Du,
còn trả cho cậu nhiều tiền thưởng đến vậy.
Ôn Trầm Tập thì lại
khen: là bản thân Tiểu Du tài giỏi, là bản thân Tiểu Du xuất sắc, đây là những
gì cậu nên có được.
Ông Trang nghe vậy thì
còn vui hơn cả chính mình được khen, liên tục rót cho Ôn Trầm Tập rượu thảo
dược ông tự ủ.
Chú Liễu ở bên cạnh
nghe vậy cũng giật mình hỏi: "Tiểu Du giỏi vậy sao, còn có thưởng?"
Chú Liễu chỉ nghe nói
học giỏi ở trường sẽ được thưởng, không nghĩ tới đi làm mà cũng có.
Ông còn nhớ rõ rằng học
lực của Trang Ngạn Du không đặc biệt xuất sắc, trường đại học cũng không phải
hàng top.
Chú Liễu lắc đầu, không
biết có phải là do bản thân đã lớn tuổi rồi không, ký ức về Tiểu Trang trước
đây đều trở nên có chút mơ hồ, dù sao ông chỉ mang máng nhớ thành tích của cậu
ở mức trung bình khá.
Ông Trang lập tức kiêu
ngạo nói: "Tất nhiên rồi, bé 11 nhà chúng tôi rất thông minh. Tôi còn
chuẩn bị cầm tiền nó gửi về đi mua một căn nhà."
Đương nhiên, ông Trang
sẽ không nói mình cũng chuẩn bị chút trợ cấp cho con, tóm lại thì trong mắt ông
Trang đang tràn đầy niềm tự hào.
Chú Liễu nghe vậy thì
lộ vẻ hâm mộ, nhà ở nội thành rất đắt, nếu thanh toán hết một lần thì càng cần
nhiều tiền hơn.
Dù hâm mộ nhưng ông
cũng vui thay cho ông bạn hàng xóm: "Ông Trang à, đứa nhỏ nhà ông thật có
tiền đồ, về sau ông có thể hưởng phúc rồi, khỏi cần phải ra ruộng mỗi sáng sớm
nữa."
Trên khuôn mặt hàm hậu
của ông Trang toát lên niềm tự hào.
Trang Ngạn Du chỉ yên
lặng cúi đầu ăn cơm, người khác có nói gì cậu cũng chỉ nhai nhai nhai, nhai
được ba mươi lần mới nuốt xuống.
Quý Trí Viễn vội nói:
"Cháu cũng nghe nói, anh Trang… không đúng, chú Trang à, em Tiểu Trang mới
nhận tiền thưởng thôi, về sau còn được chia rất nhiều lãi nữa, mua nhà trả hết
luôn một lần cũng được."
Khuỷu tay Ôn Trầm Tập
đụng anh ta một cái.
Quý Trí Viễn buông
chén, bực dọc hỏi: "Làm gì đó? Tôi nói có sai đâu!"
Giọng Ôn Trầm Tập bình
thản: "Gọi em cái gì, đừng có chiếm hời của người ta."
Quý Trí Viễn không
phục: "Tiểu Trang vốn nhỏ hơn chúng ta mà, gọi em Tiểu Trang thì có gì
đâu."
Ông Trang cười ha hả:
"Đúng vậy đúng vậy, không sai không sai."
Ôn Trầm Tập:
"......"
Ôn Trầm Tập lôi Quý Trí
Viễn dậy, điềm đạm lên tiếng: "Chú Trang, chú Liễu, bọn con đi vệ sinh một
chuyến. "
Quý Trí Vi� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.