Quý Trí Viễn hoàn toàn
không ngờ tới việc Trang Ngạn Du lại có mong muốn như vậy.
Nghe được điều này,
phản ứng đầu tiên của anh ta chính là kinh ngạc, sau đó nhìn Trang Ngạn Du bằng
vẻ đồng cảm: “Tôi thấy cậu nên từ bỏ đi thì hơn.”
Trang Ngạn Du: “Từ bỏ?”
Quý Trí Viễn: “Bởi vì
cả đời này cậu sẽ không thể thực hiện được đâu.”
Trang Ngan Du: “Tại sao
lại không thể?”
Quý Trí Viễn: “Chuyện
này còn cần hỏi nữa sao? Cậu có biết tôi với lão Ôn quen nhau từ lúc nào không?
Bọn tôi từ lúc còn mặc quần yếm đã biết nhau rồi! Nhà của cậu ấy và nhà của tôi
là hàng xóm, cậu có biết quan hệ giữa hai bọn tôi là gì không?”
Quý Trí Viễn càng nói
càng hăng, giống như quyết tâm muốn đánh nát giấc mơ của Trang Ngạn Du mới
chịu: “Tụi tôi không chỉ cùng nhau học từ mẫu giáo, mà tiểu học, trung học và
đại học đều học chung, bọn tôi còn ở cùng một ký túc xá nữa kìa. Tài nấu nướng
của lão Ôn cũng học được vào lúc còn đi học, mỗi ngày cậu ấy còn nấu cơm cho
tôi ăn nữa đó.”
Nét mặt Trang Ngạn Du
tràn đầy vẻ hâm mộ.
Quý Trí Viễn vỗ vai cậu
an ủi: “Cậu cũng đừng hâm mộ làm gì, dù sao đây cũng là chuyện đã được quyết
định từ khi sinh ra, hai chúng tôi chính là anh em tốt nhất trên thế giới, ngay
cả Lê Tức cũng không sánh bằng, chúng tôi quen cậu ta là khi vào tiểu học.”
Trang Ngạn Du tính
tính, Lê Tức mới quen biết họ lúc tiểu học mà còn không được xem là anh em tốt,
vậy người mới chỉ quen anh hai tháng như cậu…
Trang Ngạn Du cụp mắt
xuống, trên mặt hiện rõ sự thất vọng, đôi mắt vốn rực rỡ như sao trời giờ đây
lại phủ lên một tầng bụi mỏng, bị hàng mi thật dài bao phủ, tất cả ánh sáng đều
trở nên tối tăm.
Quý Trí Viễn thấy cậu
như vậy thì có chút không đành lòng, an ủi cậu: “Haiz, cậu cũng đừng nản chí,
từ nhỏ đến lớn người muốn làm bạn với lão Ôn nhiều lắm, cậu cũng không phải
người đầu tiên mà.”
Trang Ngạn Du cũng
không cảm nhận được sự an ủi của anh ta: “Nhưng cuối cùng có thể tiếp tục ở lại
bên cạnh A Tập cũng chỉ có anh và anh Lê Tức mà thôi.”
Quý Trí Viễn bày ra vẻ
mặt đương nhiên: “Thì thế. Tính tình của lão Ôn có hơi lạnh nhạt, không phải ai
cũng lọt được vào mắt cậu ấy đâu.”
Huống chi khi đó người
muốn làm bạn bè với họ phần lớn đều bởi vì thân phận của họ, còn có lợi ích mà
gia tộc sau lưng họ có thể mang đến.
Quý Trí Viễn tự nhận
bản thân thuộc loại khá nhiệt tình, nhưng anh ta cũng không phải kẻ ngu, ai
thật lòng hay ai có âm mưu mà đến, anh ta chỉ cần liếc mắt là nhận ra được.
Huống hồ nhà của anh ta
vốn làm trong ngành giải trí, từ nhỏ đến lớn gặp quá nhiều loại người, những
người có lòng dạ sâu cũng không ít.
Vậy nên đến cuối cùng,
bạn bè tốt chân chính cũng chỉ có vài người.
Quý Trí Viễn còn muốn
nói điều gì đó, khóe mắt vô tình nhìn thấy Ôn Trầm Tập đang đứng trước cửa bếp,
lập tức trêu chọc anh: “Ái chà, lão Ôn đã trở lại rồi, tôi nói với ông này, khi
nãy Tiểu Trang nói muốn chen chân vô quan hệ giữa hai người chúng ta đấy! Ông
nói với cậu ấy một chút đi, ừm… Có lẽ cậu ấy cố gắng thêm mười năm nữa không
chừng sẽ thành công, ha ha ha ha!”
Trang Ngạn Du đứng quay
lưng ở trong phòng bếp xắt rau, cũng không nhận ra Ôn Trầm Tập đã quay trở lại,
vừa nghe thấy Quý Trí Viễn nói thế thì cậu mới quay đầu lại nhìn.
Ôn Trầm Tập mặc trang
phục hưu nhàn ở nhà, lần đầu tiên Trang Ngạn Du nhìn thấy anh mặc như vậy, hoàn
toàn khác với hình tượng áo vest giày da mọi khi. Ôn Trầm Tập trong bộ vest,
đeo kính không độ luôn toát ra khí chất khó gần, thậm chí còn có cảm giác văn
nhã cấm dục.
Còn anh của bây giờ
nhìn qua trẻ tuổi hơn không ít, quần áo màu xám trắng khiến anh trở nên dịu
dàng hơn, có lẽ là vì vừa lên lầu thay quần áo nên mái tóc đen vốn được chải
c ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).