Ngày kế tiếp đi làm, Trang Ngạn Du bàn giao kế hoạch về hệ thống quản lý và tự động hóa thông minh container cho quản lý.

Cậu vốn định nói trước một tiếng với Ôn Trầm Tập, nhưng không biết có phải ảo giác tối hôm qua hay không mà trước khi cúp điện thoại, Trang Ngạn Du cảm thấy anh hơi không vui.

Có lẽ do làm việc quá mệt mỏi.

Trang Ngạn nghĩ rồi lại nghĩ, phương án mới mà cậu đưa ra cũng là công việc, nếu là công việc, vậy tất nhiên nên làm theo trình tự.

Cho dù cậu rất muốn kiếm thêm tiền cho anh em tốt, nhưng dù là kế hoạch gì cũng cần được báo cáo xét duyệt, chờ đến khi hạng mục được thành lập xong mới xác định xem phải làm như thế nào.

Quản lý Từ nhìn thấy phương án được sửa chữa thì lắp bắp kinh hãi, không dám tin hỏi lại: “Tốc độ thật sự có thể nâng cao lên nhiều đến thế sao?”

Trang Ngạn Du: “Có thể.”

Quản lý Từ nhìn chăm chú vào Trang Ngạn Du.

Trước đây, ông đã nhận thấy Trang Ngạn Du không đơn giản, nếu không cũng sẽ không lôi kéo người tới bộ phận công trình.

Nhưng thật sự không ngờ rằng cậu còn tài năng hơn cả sự tưởng tượng của ông.

Quản lý Từ xem xong phương án mới toanh mà cảm thấy đứng ngồi không yên, vẻ mặt tràn đầy kích động: “Nếu thật sự được như lời cậu nói… Vậy công trình này của chúng ta sẽ kiếm được rất nhiều tiền! Cậu đã thử nghiệm qua chưa? Tốc độ cụ thể nhanh đến mức nào? Phí tốn có thể giảm bao nhiêu?”

Trang Ngạn Du rất bình tĩnh, hoàn toàn không cảm giác được bản thân đã làm ra chuyện kinh khủng đến mức nào: “Còn chưa có báo cáo số liệu, máy tính của phòng dịch vụ kỹ thuật không đủ để thử nghiệm, cháu đang định xin phép khai phá thiết bị này cho công trình.”

Quản lý Từ vung tay lên hào hứng nói: “Duyệt duyệt duyệt! Cậu cứ làm việc đi, chờ số liệu có rồi thì tôi sẽ báo cáo lên giúp cậu!”

Nói xong thì không khỏi giận dỗi: “Cậu cũng thật là, lúc trước tôi nói cậu đến bộ công trình thì không chịu tới, dịch vụ kỹ thuật có chỗ nào tốt chứ… Được rồi được rồi, tôi không nói mấy chuyện này nữa, bây giờ phải thu thập số liệu trước đã, để tôi gọi thêm một người tới hỗ trợ cậu, nếu không làm xong thì tôi cho họ cùng tăng ca với cậu đến khi xong thì thôi!”

Trang Ngạn Du đứng tại chỗ không nhúc nhích, sau đó ngoan ngoãn nói: “Đêm nay cháu không tăng ca được, cháu có việc bận rồi.”

Quản lý Từ cứng họng: “Vậy ít nhất vẫn làm ra được số liệu mà.”

Trang Ngạn Du nhận mệnh đi làm.

Quản lý Từ nhìn thấy cậu không hấp tấp không nóng nảy, tư thế đi đường vẫn như cũ, góc độ vung tay không khác biệt thì chỉ hận rèn sắt không thành thép.

Mấy người trẻ bây giờ đúng là không biết nỗ lực cố gắng gì cả! Lẽ nào không muốn nhanh chóng kiếm được tiền để mua nhà hay sao!

Cũng không biết cấp trên có chuyện gì, đơn đề nghị thuyên chuyển công tác mãi vẫn không được phê duyệt, lẽ nào tổng giám đốc Ôn định trơ mắt nhìn nhân tài như vậy bị lãng phí hay sao!

Trang Ngạn Du không biết suy nghĩ của quản lý Từ, sau khi cậu xin được thiết bị chuyên dụng của công trình khai phá thì lập tức vận hành theo trình tự của phương án mới.

Anh em tốt trả tiền lương cho cậu, vậy cậu phải cố gắng kiếm thêm nhiều tiền cho công ty của anh em tốt mới được.

Cái này có thể xem như tình cảm đến từ hai phía không nhỉ?

Trang Ngạn Du nhớ tới đời trước khi cậu còn dẫn theo ký chủ, mặc dù lúc đầu Long Ngạo Thiên có hơi thảm, nhưng chờ đến khi ký chủ Long Ngạo Thiên vùng dậy thì tất cả anh em tốt của cậu ta đều là sếp sòng.

Nếu họ không tặng cho ký chủ trang bị hay thiên tài địa bảo thì cũng là tặng thân phận và địa vị cao.

Trang Ngạn Du chỉ đành cố gắng kiếm thêm nhiều tiền cho anh em tốt của cậu.

Buổi chiều sau giờ tan tầm, số liệu đã thu thập xong, Trang Ngạn Du cũng không tăng ca mà đi tới bãi đỗ xe ngầm, dừng chân ở vị trí đậu xe chuyên dụng của Ôn Trầm Tập.

Tối nay Quý Trí Viễn mời cơm nên Ôn Trầm Tập sẽ chở cậu cùng đến đó, hai người đã hẹn gặp nhau tại đây.

Trang Ngạn Du cứ tưởng bản thân sẽ phải đợi một lúc, nhưng không ngờ vừa đến bên cạnh xe đã nhìn thấy cửa kính xe hạ xuống, gương mặt của Ôn Trầm Tập hiện ra, anh đã chờ ở đây từ sớm.

Trước mắt Trang Ngạn Du bừng sáng: “A Tập.”

Ôn Trầm Tập cẩn thận quan sát nét mặt của cậu dưới cặp mắt kính gọng vàng hai giây rồi nói: “Lên xe đi.”

“Ừm!”

Trang Ngạn Du ngồi lên ghế sau cùng với Ôn Trầm Tập.

Lái xe chờ đến khi cậu lên xe an toàn mới kh

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play