《Bạch Dương Thiếu Niên- Calantha》
Thẩm Ngư đứng ở khách sạn bên này, nhìn về
phía đối diện, lại không thấy xe, chỉ có người.
Lục Minh Đồng uể oải đứng bên đường vẫy
tay với cô.
Cô băng qua đường nhìn trái nhìn phải, đi
tới chỗ Lục Minh Đồng đang cúi xuống nhìn thẳng vào mặt cô: "Em lại khóc
à?"
“Sao anh lại đáng ghét như vậy.” Thẩm Ngư
đánh cậu một cái.
"Em buồn à, có muốn anh ôm em một cái
không?"
“Tránh ra, tránh ra.” Thẩm Ngư cười đẩy cậu.
Cậu kéo tay cô ra sau, vòng tay qua vai
cô, vừa đi vừa hỏi: “Về nhà đi, anh đi bộ với em nhé.”
"Xe đâu rồi?"
"Đậu chỗ khác rồi."
"Đi thôi, đừng làm lãng phí lớp make
up của em."
“Còn váy nữa.” Lục Minh Đồng hơi cúi đầu,
ghé sát tai cô thì thầm: “…Em mặc váy đẹp lắm.”
Thẩm Ngư cầm túi xích nhỏ lên đánh về phía
cậu một cái: “Không phải cho anh xem.”
Ban đêm xe cộ qua lại đoạn đường này không
đông lắm, đầu hè gió mát ẩm, mang theo một ít khói bụi phả vào tai.
Có một con sông gần đó, bên trên có cây cầu
đá cũ bắc ngang qua.
Thẩm Ngư dựa vào lan can nhìn xuống cầu, hỏi
Lục Minh Đồng: "Đây là sông gì?"
"Không biết."
"Tra thử xem."
"Muốn quay lại đây nữa à?"
"Không muốn."
"Vậy thì không tra."
"Anh lười chết đi được."
Lục Minh Đồng thờ ơ "Hừ" một tiếng,
sau đó đột nhiên vươn tay, vòng qua eo Thẩm Ngư ý bảo cô xoay người lại, ôm eo
cô nhấc người đặt ngồi ở trên lan can.
Thẩm Ngư sợ tới mức kêu to một tiếng:
"Em sắp ngã!"
“Em còn đá lung tung nữa là ngã thật đó.”
Hai tay cậu ôm chặt lấy eo của cô, chỉ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.