"Sao về muộn vậy con "
"Dạ con ở lại làm nốt bài tập à"
"Ừ vậy Vào thay đồ rồi ra ăn cơm "
"Vâng ạ"
"Mẹ có ý định thêm bước nữa"
Cô đang ăn cơm bỗng nghe thấy bà mở miệng nói chuyện. Cô giật mình bỗng cảm thấy sống lưng lạnh toát, liền nhớ lại kiếp trước.có lẽ vì mải lo chuyện của anh nên cô đã quên mất một chuyện quan trọng không kém. Kiếp trước mẹ cô có yêu một người đàn ông làm chủ một quán bar lúc đó cô chỉ đơn thuần muốn mẹ mình có một cuộc sống mới để quên đi người cha đã mất nhưng mà thật không ngờ người đàn ông đấy vẫn luôn để ý cô , thèm khát cơ thể cô. Mỗi khi mẹ cô không có nhà là hắn không hề kiêng nể gì nhìn chằm chằm cô một cách quang minh khiến cô sợ hãi . Kiếp trước cô qua đời cũng là vì làm bị hắn làm nhục khiến cô phải sống một đời trong nhục nhã kết quả mà không chịu được nói ra tiếng vào của mọi người dẫn đến tự sát. Kiếp này liệu cô có thể thay đổi được không? Liệu cô có phải một lần nữa phải chịu nỗi đau về thể xác lẫn tinh thần nữa không? Còn anh thì sao !!! Anh cần cô.
"Mẹ đã ưng được ai chưa ạ "
Cô thấp thỏm hỏi trong lo sợ , có trời mới biết giờ cô chỉ mong rằng không phải người đó , mẹ cô sẽ nói một cái tên khác nhưng mà sự thật luôn phũ phàng khi nghe thấy tên người đàn ông đó cô vô thức run lên làm rơi đôi đũa
"Mẹ đã tìm hiểu kỹ người ta chưa? Nhìn vẻ ngoài không thể quyết định được nội tâm bên trong đâu . Đừng vì một vài hành động mà quyết định luôn con người thật của họ mẹ à"
Quả thật vẻ ngoài của hắn cũng được xếp vào hạng đẹp nhưng không quá xuất sắc.Lúc đầu hắn đối xử vô cùng tao nhã , hiền dịu với mẹ con cô nhưng về sau hắn liền lộ ra bản chất thật của mình, sống buông thả bản thân không hề coi mẹ của con cô ra gì
"Mẹ cũng lớn tuổi rồi cần tìm một người bầu bạn về già "
"Ai cũng được mà sao mẹ lại chọn người đó "
"Chú ấy tốt lắm mẹ ở bên cạnh chú ấy vô cùng hạnh phúc " nhìn mẹ cô nói về hắn với khuôn mặt vui vẻ càng khiến cô khó chịu hơn
"Con không thích hắn"
"Con chưa gặp sao đã không thích được"
Vừa nói xong cửa nhà có người gõ liên tục làm gián đoạn cuộc cãi vã của mẹ con cô . Mở cửa đập vào mắt cô là một gương mặt vô cùng quen thuộc mà đến khi chết cô vẫn không thể quên , người mà cô hận đến tận xương tủy , người đã khiến cô bị ám ảnh cả đời trước khiến cô vô thức lùi ra xa
"Con là Vãn Nhi đúng không . Chú là Hồng Hải , nghe mẹ con kể nhiều về con không ngờ ngoài đời con xin hơn nha" vừa nói hắn vừa bước vào nhà một cách tự nhiên , người cô vẫn run rẩy chưa kịp hồi thần đã thấy tay hắn vuốt tóc cô
"Anh đến rồi à ngồi đây đi cả Nhi Nhi nữa Ngồi xuống đây rồi mình nói chuyện"
Cô thất thần ngồi xuống ghế lại nhớ đến cái xoa đầu cơ nãy liền cảm thấy vô cùng buồn nôn
"Chú ấy là người mẹ vừa nói lúc nãy , sau này chú ấy sẽ sống cùng chúng ta " cô nhìn tay hai người họ nắm chặt liền cảm thấy vô cùng kinh tởm
"Con không muốn , con không đồng ý "có lẽ vì sợ hãi mà giọng cô bất giác cao nên chạy vào phòng đóng chặt cửa rồi khóc
"Anh về trước đi để nói chuyện với con bé"
" Được "
"Thái độ của con vậy làm sao " sau khi tiễn Hồng Hải về bà gọi cô nói chuyện , hai người mắt đối mắt nhìn nhau, cô chợt nhận ra rằng chỉ khi ở bên cạnh hắn mẹ cô mới có khuôn mặt vui vẻ rạng rỡ như vậy nhưng cô không muốn chỉ vì nhất thời rung động mà mẹ cô lại chọn tên tồi tệ đó
"Nhìn thấy hắn ta con đã không thích rồi"
"Vớ vẩn con chưa tiếp xúc với chú ấy làm sao con biết được chú ấy có tốt hay không"
"Không được, con mặc kệ, mẹ đừng lấy hắn được không"
"Con phải suy nghĩ cho mẹ không thể ích kỷ như vậy được" nói rồi mẹ cô đứng dậy về phòng để cô một mình thẫn thờ ngồi đó
Cô biết mình sẽ không thể thay đổi đc suy nghĩ của mẹ cô .Nếu cô không thể thay đổi được tương lai thì sao ? Cuộc đời cô liệu sẽ lại phải trải qua một cuộc sống bi kịch như vậy một lần nữa sao? Không hiểu vì sao cô liền nhớ đến anh , nhớ đến dáng vẻ mà anh khóc khi cô rời đi như thể thế giới của anh mất đi niềm vui . Không còn tâm trạng học cô bèn lên giường định ngủ nhưng trải qua buổi tối hôm nay cô liền không thể ngủ được.
Còn phía anh chờ mãi không thấy cô trả lời liền cảm thấy vô cùng cùng khó chịu.Anh luôn một mình cô đơn nhưng ngoài ý muốn lại gặp cô.Anh từng nghĩ ông trời thấy thương anh nên phái cô xuống để cứu vớt cuộc đời anh . Bố mẹ anh đều có cuộc sống riêng mỗi tháng chỉ chu cấp tiền để cho tròn phận cũng không thể khiến anh cảm thấy mất mát bởi anh còn có cô còn có mặt trời đang tỏa sáng cho cuộc đời tối tăm của anh
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT