“Thật ra anh với tôi cũng chẳng nên làm khó nhau làm gì.” Chu Khởi Mặc quay đầu nhìn y, nhún vai: “Không chấp nhận anh là lão phu nhân và xã hội, gia thế như nhà họ Hạo sao có thể cho phép Omega làm chính thê đây, tôi cũng chẳng có ý phá hoại tình cảm của hai người đâu, cũng chẳng hứng thú gì với tình yêu tình báo, tôi chỉ vì hư danh thôi, anh đâu cần gióng trống khua chiêng tìm cảm giác tồn tại làm gì.”
“Nhưng ánh mắt của Omega trước nay đều rất nông cạn, đừng vì hiện tại anh họ coi trọng anh mà anh quên đi những ngày đẩy thùng cọ cửa năm xưa, tôi là lấy tiền làm việc, anh cũng đừng bị lừa rồi mà không biết khôn.”
Không nói đến mấy câu trước của Chu Khởi Mặc, chợt bị nhắc lại vết thương cũ, Ngao Quảng không khỏi có chút không thoải mái, lúc này y mới thấy tay trái hơi tê, không thể không đổi tư thế ôm con, bình tĩnh nói: “Cảm ơn đã quan tâm, đây là chuyện của hai vợ chồng chúng tôi, cậu vẫn nên mau đi pha cà phê đi.”
Y hơi dừng bước chân, quả nhiên vẫn là càng nhịn càng mệt, quay đầu nhìn về phía beta trẻ tuổi cao hơn y nửa cái đầu kia: “Em họ nếu có rảnh tra quá khứ của tôi, không bằng tra xem bốn đứa con của tôi với Hạo Nhiên tên họ là gì.”
Chu Khởi Mặc tất nhiên biết đứa con cả Alpha của Hạo Thiên họ Ngao, có vẻ đây là át chủ bài cuối cùng của Ngao Quảng, cậu ta chỉ cảm thấy vừa đáng thương vừa buồn cười, cũng không quá quan tâm đến chuyện này, trợ lý bên kia vội vàng kêu cậu ta liên hệ bộ pháp vụ xử lý vụ nhập khẩu vật liệu thép. Hạo Thiên khi làm việc có khí thế quá mạnh mẽ, cậu ta cũng không dám trì hoãn, lập tức chào hỏi thám tử tư rồi quay lại làm việc.
Ngao Quảng dẫn theo bé con vào phòng Hạo Thiên tìm sô pha ngồi xuống, trợ lý sinh hoạt cũng gõ cửa tiến vào, mang theo rất nhiều điểm tâm, cười hỏi Ngao Quảng muốn uống gì, Ngao Quảng nhìn số điểm tâm kia, đột nhiên không muốn ăn nữa, lại không muốn lãng phí, cân nhắc một lúc mới đáp lại: “Có đồ uống chua chút không, kiểu nước sơn tra ấy.”
Trợ lý sinh hoạt lập tức gật gật đầu nói có, bước nhanh đi ra ngoài, lúc ấy thiếu chút nữa anh ta đã đụng phải người đứng ở cửa. Hạo Thiên đứng ở cửa, nói mấy câu với trợ lý, sau đó đi về phía Ngao Quảng, một tay kéo Ngao Quảng và bé con vào ngực, cười như một tên vô lại, lười biếng hôn tai Ngao Quảng: “Sao hôm nay em đẹp thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT