Ngao Quảng nhẩm tính, trạm tàu gần nhà kia giá vé tận hai đồng, đi vậy y rất lỗ. Cho nên vẫn giống như những lần trước, y xuống một trạm tàu trước. Chỉ là mấy tháng gần đây bụng lớn rồi không tiện đi lại, dùng hai đồng này vì bé con cũng đáng lắm. Thêm cả ngày nào Ngao Thuấn cũng bảo y là đừng ngại tiêu tiền. Nhưng tiền là do vất vả khổ cực kiếm được chứ không phải từ trên trời rơi xuống - cho nên y chỉ nghe một nửa bỏ một nửa. 
Y cần tích cóp tiền ở cữ. Hồi sinh Tiểu Giáp xong y không được nghỉ ngơi, ba năm sau đó, eo và chân y không được tốt, luôn đau nhức khó chịu. Hồi sinh Tiểu Ất, y dùng chính số tiền ít ỏi của mình tĩnh dưỡng một tháng, thân thể tốt hơn nhiều trước khi sinh. Cho nên y đây cũng là vì em bé trong bụng mà tính toán. Chờ y ở cữ xong sẽ trở lại Vân Nam. Ở quê giá hàng thấp, mà thời tiết cũng không tệ. Y thật sự rất sợ thời tiết ở thủ đô. Mùa hè nóng chảy mỡ, mùa đông lạnh quắt người, xuân thu lại ngắn ngủi. Làm gì giống như ở Vân Nam, một năm bốn mùa ôn hòa dễ chịu.
Nhưng mà, thành thị không có chỗ cho thể xác, nông thôn không có chỗ cho linh hồn. Ở đâu cũng có ưu điểm riêng cả. Ở thủ đô, cơ sở phương tiện hiện đại. Lúc trước y chưa từng được ngồi tàu điện ngầm, bốn năm này đã cho y được mở rộng tầm mắt. Chỉ sợ khi trở lại quê nhà còn cần thời gian để thích ứng đây.
Ngao Quảng vừa tính toán thu chi trên điện thoại vừa ra khỏi tàu điện ngầm, thuận tiện xem mấy hôm trước mua nhiều hơn bao nhiêu đồng, ở trong lòng khẽ than thở. Cũng may mấy món đồ ăn nóng hổi trên tay y giá rẻ hơn không ít, nên cũng không cảm thấy đau lòng lắm.
Đi tầm mười phút rốt cuộc cũng đã tới ký túc xá của tiểu khu. Bọn họ thuê một căn phòng đã rất cũ rồi, thuộc về phần sắp phá bỏ và di dời, bởi vậy tiền thuê không cao, đều là chủ nhà thu để đánh một bữa ăn ngon thôi. Ngao Quảng thở hổn hển bò lên lầu sáu, eo như muốn gãy ra rồi, đang chuẩn bị cổ vũ tinh thần cố lết lên đến nhà, di động đột nhiên rung lên. Bây giờ những người liên lạc với y, trừ bỏ Ngao Thuấn thì chính là nhân sự thương trường. Y thở phào nhẹ nhõm lấy điện thoại ra, vừa vặn thấy, quả nhiên là Ngao Thuấn gửi tin nhắn: Đừng về nhà.
Ngao Quảng trong lòng cả kinh, điều đầu tiên nghĩ tới là trong nhà bị trộm, vừa chuẩn bị gọi điện thoại báo nguy, đột nhiên nghe thấy tiếng đánh nhau hỗn loạn. Cả người Ngao Quảng bắt đầu phát run, không tự chủ được bước vội lên lầu.
Tầng lầu đã quá cũ rồi, cách âm cũng đặc biệt kém. Cách một cánh cửa, Ngao Quảng vẫn nghe thấy rõ ràng tiếng động chồng chất lên nhau kia. Dù sao cũng đã ở với nhau bốn năm trời, muốn quên cũng không quên được. Huống chi giọng Hạo Thiên rất dễ nhận biết, cực kì trầm thấp, lại mang tính uy áp, hệt như cự thú dưới biển sâu vừa thức tỉnh đã gầm nhẹ. Bình thường đã khiến cho người ta sợ hãi rồi, ở trên giường ngược lại rất dễ chiếm tiện nghi. Đại để là từ nhỏ y đã yêu thích âm luật, tuy rằng chán ghét Hạo Thiên, lại gục ngã trước giọng nói này.
Ngao Quảng luống cuống tay chân tìm chìa khóa mở cửa. Chân Ngao Thuấn không tiện, y lo lắng cực kì. Đáng tiếc, vừa mới bước vào cửa đã bị tin tức tố mãnh liệt của Alpha bao lấy khiến y không ngừng ho khan. Hương rượu mạnh mẽ của Ngao Thuấn trộn lẫn với hương gỗ thô bạo của Hạo Thiên thiếu chút nữa đã làm cả căn phòng trở nên ngột ngạt. Trong tay Ngao Thuấn cầm một cây gậy inox. Mà Hạo Thiên lại tay không tấc sắt, khóe mắt hơi chảy máu, trên cánh tay đã hằn lên vài vệt đỏ, tựa hồ hắn đang ẩn nhẫn chưa phát lực. 
Hai người nghe thấy tiếng mở cửa liền song song quay đầu lại, thời tiết tháng năm ở thủ đô 23-24 độ, Hạo Thiên mặc áo ngắn tay, cơ bắp trên cánh tay đầy đặn rõ ràng, đầy lực uy hiếp. Trong ba người thì Ngao Quảng có vóc dáng nhỏ nhất, mặc bộ quần áo lao động bên ngoài thường phục, cái bụng phồng phồng nhô lên cao đặc biệt chói mắt.  

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play