Tiếu Dương lại có ý định ghê tởm, cúi đầu định hôn lên mu
bàn tay của Hứa Tu Trúc.
Hứa Tu Trúc lập tức chán ghét người này đến đỉnh điểm,
trong đầu nổi lên lửa giận và ghê tởm, hắn đưa tay tát mạnh lên mặt Tiếu Dương!
“A.” Hứa Tu Trúc hừ lạnh, đạp một cước.
Một cước này là hắn dùng hết sức lực, nhưng chỉ trực tiếp
đá Tiếu Dương lăn đi có một đoạn ngắn.
Hứa Tu Trúc thở hồng hộc, cảm giác thật thống khoái!
Hắn đang bị xiềng xích trói buộc nhưng vẫn đi nhanh tới,
liên tục đạp vài cái, đạp càng lúc càng tàn nhẫn.
Tiếu Dương dường như biết trong lòng Hứa Tu Trúc rất tức
giận, nên hắn không hề nhúc nhích.
Hắn thật đúng là thâm tình.
Hứa Tu Trúc bị hạn chế bởi chiều dài dây xích, cuối cùng
chỉ có thể đứng ở trước mặt Tiếu Dương.
Nhìn Tiếu Dương từ trên cao xuống, cả người hắn chật vật,
quần áo lộn xộn.
Cho dù là bị đạp mấy cái, nhưng vẫn duy trì được sự kiêu
ngạo, tóc rối loạn che đi khuôn mặt của hắn, chỉ có nhìn thấy khóe miệng đang
cười của hắn.
“Biến thái.” Hứa Tu Trúc thấp giọng mắng, tròng mắt nổi
tia máu, miệng cười có phần hơi dại ra, dáng người mảnh khảnh làm cho kẻ khác
vừa đau lòng vừa sợ hãi.
Ánh mắt của hắn chợt chuyển tới dưới hai chân của Tiếu
Dương, đó là đồ vật làm kẻ khác buồn nôn nhất.
Vô số lần ghê tởm mà bắt buộc mình phải cắn lên.
Trong bụng Hứa Tu Trúc đã quyết định, hắn nhe răng cười
một tiếng.
Nâng chân lên: “Ngươi không làm, ta tự mình làm.”
Hắn chưa mặc giày bó, lộ ra tất màu trắng, nhưng vẻ mặt
đã hiện lên sự nóng lòng muốn thử, xác định một cước này đạp xuống chắc chắn là
vô cùng hung ác.
Chân hắn rất gầy, mang tất có thể thấy được cả gân xanh
nổi lên.
Hắn hung hăng đạp xuống!
Lại đạp vào khoảng không.
Bởi vì Tiếu Dương lăn qua một vòng né tránh.
“Ngươi thật sự hận ta như vậy sao?” Tiếu Dương cảm thấy
đau khổ, mi mắt rũ xuống biểu hiện cực kì đáng thương.
“Ta hận không thể lột da của ngươi, rút hết xương cốt của
ngươi, sau đó giết ngươi.” Hứa Tu Trúc giận dữ, ngôn ngữ ác độc được hắn nói ra
vô cùng lưu loát, Tiếu Dương không phải thèm muốn ảo ảnh của Long Nham tự sao?
Hắn sẽ dùng thân phận này nói ra những lời vô cùng tàn nhẫn.
“Xương, tàn, tro, bụi.”
Hắn như nguyện nhìn thấy Tiếu Dương trong nháy mắt mặt
như màu đất.
Hứa Tu Trúc cười vui sướng.
“Ngươi.” Tiếu Dương nói: “Đừng hận ta.”
“Ta sẽ đối xử với ngươi thật tốt.”
Tiếu Dương là người yêu hận rất rõ ràng, hắn thật sự đối
với Hứa Tu Trúc rất tốt.
Hắn được đưa ra khỏi lồng giam, mặc dù trong ngoài phủ
thừa tướng đều có rất nhiều người quan sát hắn.
Hứa Tu Trúc có một tình nhân.
Tình nhân này là khi hắn còn là Vân Họa, là nam tử thứ
nhất của hắn.
Đó là một công tử đồng khoa tiến sĩ với Hứa Tu Trúc.
Hai người đều hiểu rõ nhau, vị Lưu công tử kia đối với
Hứa Tu Trúc rất thâm tình, Hứa Tu Trúc từ nhỏ lớn lên ở Nam Phong quán, hắn đặc
biệt thích nam tử.
Nam tử trưởng thành cần phải phát tiết dục vọng, hai
người vô cùng hợp ý nhau.
Sau khi tiến hành được vài lần, liền phát triển quan hệ
lâu dài.
Ở trong phủ thừa tướng vài ngày, Hứa Tu Trúc thấy vết hôn
đỏ hồng biến mất, bảo A Lam gửi tới cho Lưu công tử một phong thư.
“Đây…?” A Lam do dự hỏi, hắn ta hiểu được tình hình bây
giờ của Hứa Tu Trúc, bị nhốt gần mấy tháng, chuyện tình của Hứa Tu Trúc và Lưu
công tử, thậm chí cả chuyện Tiếu Dương đối với Hứa Tu Trúc… Tâm tư bỉ ổi, cũng
có thể cảm nhận được trong ánh mắt của mọi người trong phủ thừa tướng mấy ngày
gần đây.
“Đi!” Hứa Tu Trúc nhấn mạnh ngữ phí.
Tưởng tượng thân thể này từng bị chó cắn qua, Hứa Tu Trúc
liền cảm thấy ghê tởm không chịu được.
Tiếu Dương Tiếu Dương. Đồ biến thái!
Gặp được uyên ương mà phóng túng bản thân, hai người phối
hợp với nhau vô cùng ăn ý.
Hứa Tu Trúc đối với Lưu công tử sắc mặt tốt hơn rất nhiều
so với Tiếu Dương.
Vai gầy yếu nửa lộ ra ngoài, Hứa Tu Trúc nằm ở trên người
Lưu công tử, đoạt được tư thế chủ động.
Đôi mắt đào hoa híp lại, vươn đầu lưỡi phấn nộn hôn lên
cánh môi Lưu công tử: “Uy, quyền lực của Tiếu Dương cuối cùng là như thế nào?”
Không thể mỗi lần đều dựa vào vận khí được.
Trên thế giới này, vận may là điều mờ mịt nhất.
Nhất là ái tình. Cử động một lúc, Lưu công tử nói: “Một
tay che trời.”
Hứa Tu Trúc chậm rãi cúi đầu, hôn lên cánh môi của Lưu
công tử.
Hai người không kiêng nể gì, cùng nhau trầm luân.
Tin tức này rất nhanh rơi vào tai của Tiếu Dương.
“Tu Trúc, ngươi hận ta như vậy sao?” Trong đêm tối, ánh
nến chiếu vào mặt Tiếu Dương, khuôn mặt này của hắn thập phần sắc bén, mũi
thẳng môi mỏng, giờ phút này lại hiện lên vài phần đau thương.
Vì cái gì rõ ràng biết được chính mình thích hắn như vậy,
nhưng hắn vẫn có thể cùng với nam tử của hắn…
Hứa Tu Trúc tay trái nắm lấy váy dài bên phải, động tác
thong thả và tao nhã, hắn ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.