Nhưng mà đêm nay bất kể là khóc lóc thảm thiết hay mềm yếu Tô Nhan cũng trước sau như một không thỏa hiệp, cuối cùng Tư Mộc cũng trở lại chiếc giường mà cậu đã rời xa bấy lâu, nhưng nhiều ngày sau đó cảm xúc của cậu vẫn rất suy sút, cũng phớt lờ Tô Nhan, Tô Nhan đương nhiên không quan tâm, trẻ con sẽ luôn có lúc cáu kỉnh, một khi cơn nghiện qua thì sẽ không có việc gì nữa.
Hơn nữa cô cũng có suy nghĩ của mình, dù sao thì Tư Mộc cũng đã mười tuổi rồi, so với những đứa trẻ cùng trang lứa khác cậu đã sớm trưởng thành hơn, không có lý do gì mà lại không thể vượt qua một chuyện vặt vãnh như vậy, con nít thỉnh thoảng có thể được nuông chiều một chút nhưng tuyệt đối không thể kéo dài thời gian nuông chiều chúng quá mức.
Quả nhiên suy đoán của cô là đúng, không bao lâu Tư Mộc sau lại lăng xăng chạy tới quấn quít chơi cùng cô, việc này về sau cả hai người không ai nhắc lại nữa.
Khi thời tiết trở nên nóng bức, một số học sinh khác đã bắt đầu tốt nghiệp và nghỉ học, Mã Thành Lỗi cũng là một trong số đó.
Tô Nhan gặp mặt Mã Thành Lỗi là vào ngày anh ta nhận bằng tốt nghiệp, hai người nửa năm qua cũng được tính là hòa thuận, anh ta không chủ động đi khiêu khích cô nữa.
Chỉ ngẫu nhiên có vài lần chạm mặt thì Tô Nhan bình tĩnh nhìn đi chỗ khác, như thường lệ tự động làm lơ, mặc kệ mọi việc chậm rãi qua đi.
Ánh mắt Mã Thành Lỗi đầy phức tạp nhìn chằm chằm cô, lúc anh ta đi ngang qua bèn túm chặt cánh tay cô: “Họ Tô kia, cô rất vui đúng không?”
Tô Nhan hoảng sợ, dùng sức né tránh, sau khi không thoát ra được cảnh giác nhìn anh ta: “Anh định làm gì? Tôi có cái gì mà vui vẻ chứ!”
“ Ở cái nơi đổ nát này không cần nhìn thấy tôi nữa, chẳng lẽ không vui sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play