Sau khi ra khỏi bệnh viện Trâu Cát
Phân liền trực tiếp đi đến một khách sạn gần đó thuê phòng, dùng điện thoại
công cộng gọi cho Tô Nhan báo một tiếng.
“Tô Nhan, dì thay Tư Mộc xin lỗi
con, xảy ra chuyện này người làm mẹ như dì cũng có trách nhiệm lớn.” Trâu Cát
Phân lấy tay chống trán: “Thật xin lỗi con, dì sẽ khuyên nhủ nó.”
“Dì Trâu, việc này không liên quan
đến gì, dì đừng nói như vậy.”
Trâu Cát Phân lắc lắc đầu: “Ngày mai
con còn đi làm đúng không?”
“Vâng.”
“Được, vậy con đi ngủ đi, cũng không
cần lo lắng chuyện bên này.”
Cúp điện thoại không bao lâu, Tư Mộc
liền gọi đến, Tô Nhan ném điện thoại sang một bên đi tắm, lúc đi ra, trên đó là
một tin nhắn chưa đọc, là Tư Mộc gửi tới, Tô Nhan do dự một lúc cuối cùng vẫn lựa chọn xem một chút.
Nội dung rất đơn giản, chị, sinh
nhật hai mươi tuổi của em, chị cũng không chúc mừng sao?
Tô Nhan hừ lạnh một tiếng, tắt di
động rồi đi ngủ.
Trâu Cát Phân ở lại mấy ngày liền
quay về, đồng thời thật đáng tiếc khi bà ta cũng không thể thuyết phục thành
công Tư Mộc được.
Có một đoạn thời gian dài Tô Nhan
cũng không gặp Tư Mộc, cô cũng không rõ Tôn Vĩ có còn đi ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.