Một tuần sau Mã Thành Lỗi lại nhận được một cuộc điện thoại, âm thanh của người đó khàn khàn, hiển nhiên đã lớn tuổi, ý tứ rất đơn giản chính là Tằng Quốc Thành muốn gặp anh ta, anh ta cũng không có từ chối, dù sao chuyện này sớm hay muộn đều sẽ xảy ra, cho dù đối phương không tìm tới, anh ta cũng sẽ tự mình tìm tới cửa.

“Vậy được, ngày mai tôi liền đi tìm ông chủ.”

“Tiểu tử, cậu biết chơi cờ không? Ông chủ chúng ta thích nhất chính là chơi cờ.”

“Những thứ khác thì không biết, chỉ biết chơi cờ tướng.”

“Vậy sao!” Đối phương có vẻ thất vọng: “Ông ấy ngày thường chỉ chơi cờ vây, nói không chừng ngày mai tâm trạng ông ấy tốt, ông ấy sẽ chơi mấy ván.”

Mã Thành Lỗi cười cười: “Những thứ như tâm tình này cũng giống như thời tiết vậy, rất khó nắm bắt, chỉ có thể hy vọng vận khí của tôi tốt một chút..”

“Tiểu tử cậu cũng rất thông minh, chúc cậu may mắn, vậy cậu đi trước đi, ngày mai lại tới.”

“Được!” Mã Thành Lỗi sảng khoái nói, sau đó liền cúp điện thoại.

Cáo già, cái gì mà chơi cờ với không chơi cờ, còn không phải quanh co lòng vòng cảnh cáo anh ta nên thức thời hay sao!

Mã Thành Lỗi bực bội nện một quyền vào gối dựa.

Chiều hôm sau anh ta gặp được Tằng Quốc Thành, ông ta mặc một thân quần áo thể dục màu xám, trên mũi mang một cái mắt kính không gọng, thân thể rắn chắc, cùng với những người cùng tuổi khác biệt rất lớn, một chút cũng không mập, dáng người được bảo dưỡng thật tốt, từ khuôn mặt này có thể nhìn ra được khi ông ta còn trẻ cũng rất đẹp trai.

Nếu không phải đã biết trước con người ông ta là như thế nào thì chắc chỉ nghĩ ông ta là một thương nhân có chút thành tựu mà thôi, bên cạnh còn có một ông lão đang đứng, hơi cúi đầu bộ dáng vô cùng cung kính, từ khi tiến vào cũng không phát ra âm thanh nào.

Mặt đối mặt ngây người một buổi trưa, uống trà nói chuyện phiếm, bất tri bất giác thời gian liền trôi qua, lúc gần đi ông ta nói: “Người trẻ tuổi bây giờ càng ngày càng tiến bộ, còn trẻ mà đã kinh doanh tốt như vậy.”

“Tằng tổng so với người trẻ tuổi cũng không kém chút nào.” Mã Thành Lỗi cười nói.

“Lời này đều là an ủi người mà thôi, đẹp chứ không xài được.” Tằng Quốc Thành đã thay đổi bộ quần áo khác, ông ta thưởng thức cái ly sứ trên tay: “Mã tổng làm việc đáng tin cậy như vậy, nếu không thì giúp tôi một chút!”

Vòng qua vòng lại lâu như vậy, vở kịch lớn cuối cùng tới rồi.

Mã Thành Lỗi vuốt tay mình: “Tằng tổng nói như vậy là làm khó tôi rồi, tôi làm sao có thể giúp được ông cái gì!”

“Nếu tôi đã nói ra thì chắc chắn cậu có thể giúp được, chẳng qua không biết Mã tổng có bằng lòng hay không mà thôi?”

Tằng Quốc Thành cười cười nh�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play