Lục Trạc chưa bao giờ tin vào cái thứ gọi là yêu từ cái nhìn đầu tiên.

Nhưng điều này cũng không có nghĩa anh sẽ cùng một giuộc với cái gọi là "lâu ngày sinh tình" gì đó mà người ta hay nói.

Phải nói chính xác rằng anh chưa trải qua một tình yêu mãnh liệt bao giờ. Lúc còn học cấp ba, anh cũng từng nảy sinh chút tình cảm mơ hồ với một cô gái lớp bên, nhưng dường như anh chưa bao giờ can đảm để thổ lộ tình cảm của mình, bản thân anh cũng biết số người muốn theo đuổi cô đếm nhiều không xuể, lúc ấy cảm giác duy nhất của anh chính là thật rắc rối khi phải đi tranh giành tình cảm với người khác.

Đúng vậy, Lục Trạc rất ghét cạnh tranh, có lẽ bởi vì anh quá thông minh, rất nhiều thứ chỉ cần bỏ ra năm phần nỗ lực cũng đã nhận được tám phần báo đáp. Giả như nếu anh bỏ ra tám phần cố gắng mới nhận được mười phần báo đáp, vậy thì anh sẽ càng có cảm giác rằng "thôi bỏ đi, tám phần là khá lắm rồi."

Cho nên trong mấy năm học cấp ba của mình, ngay cả khi anh học cà lơ phất phơ vẫn luôn duy trì được thứ hạng thứ mười trong lớp. Cuối cùng còn thành công được nhận vào trường đại học Nam Thanh với con điểm suýt soát điểm chuẩn.

Anh học ngành thiết kế quảng cáo, nhưng bị Lương Tố Chi mắng là cái đồ vô dụng, học xong cái này thì có thể tìm được công việc gì tốt? Chỉ có thể làm nhân công cho người khác mà thôi.

Nhưng anh cũng không quan tâm lắm, bởi vì anh biết trong xương mình không có tinh thần làm việc chăm chỉ và cố gắng học hỏi. Cũng giống như anh trai của mình, anh chỉ thích nhắm mắt vẽ đại mấy mẫu kiến trúc công trình. Vào mấy ngày nắng nóng như thiêu đốt hay gió lạnh thổi ào ào trong công trường, anh không tài nào tập trung làm việc được.

Thậm chí anh còn không muốn ra nước ngoài, nhưng vì không thể chịu đựng được sự thúc giục liên tục của Lương Tố Chi, cho nên chỉ có thể chuẩn bị đầy đủ hồ sơ chuẩn bị xuất ngoại. Sau đó, anh đã vượt qua bài thi TOEFL chỉ với một lần thi, điểm thi vừa đủ qua và cũng không cần phải phúc khảo lại.

Đi thực tập hoàn toàn là vì nhu cầu xin vào trường học, thay vì đi khoa lớn, anh chọn đại ABP, đương nhiên là vì bản năng tranh thủ lười biếng càng nhiều càng tốt của mình.

Vào ngày báo cáo có mặt, anh đã liên lạc với người tên Diệp Thanh Đường mà bạn học của mình đã giới thiệu trên Wechat. Đầu dây bên kia bảo anh đợi dưới nhà, cô sẽ cử người xuống đón anh.

Anh đứng ở sảnh dưới lầu với chiếc ba lô đeo một bên vai, bạn học Ứng gào thét nói muốn giúp anh chơi trò bắt cướp, lúc này trò chơi đang ngay khúc thao túng kẻ ám sát lẩn trốn trong bụi rậm, và phải bí mật đi thu hoạch lương thực. Khi dữ liệu KA tăng vọt hết thanh ngang, anh thoáng thấy ai đó đang bước ra từ trong thang máy.

Người đó có mái tóc dài thẳng màu đen, làn da hơi nhợt nhạt, đôi mắt giống như cơn gió lạnh thổi qua những cành thông phủ đầy sương và tuyết, giọng nói của cô như tảng bă

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play