Ban đầu, Doãn Mặc chơi cờ với giáo sư Hoắc, nhưng vì thầy
Cận đến, Doãn Mặc đã nhường ghế của mình cho thầy Cận và chuyển một chiếc ghế
để ngồi cùng Mộ Dữu.
Mộ Dữu không biết nhiều về cờ vây, cô xem cũng rất mơ hồ,
Doãn Mặc đã ở bên cạnh cô và thỉnh thoảng giải thích với cô vài lời về tình
hình chiến đấu hiện tại.
Không biết qua bao lâu, Mộ Dữu lại hỏi Doãn Mặc về tình
hình của ván cờ đang diễn ra.
Doãn Mặc thấp giọng nói: “Giáo sư Hoắc sắp thua.”
Giọng của anh không lớn, nhưng giáo sư Hoắc vẫn nghe
thấy, liếc mắt nhìn Doãn Mặc: "Thằng nhóc này, tôi còn chưa thua
đâu!"
“Học trò yêu quý của ông nói thật, ông còn không tin
sao?” Thầy Cận cười cười rồi đánh xuống một quân: “Đi, để tôi xem ông lội ngược
dòng kiểu gì.”
Giáo sư Hoắc cười nói: “Lão già này, ông mà cũng biết lội
ngược dòng à.”
Thầy Cận đắc ý mà nâng ly trà lên uống một ngụm: “Tôi trẻ
tuổi hơn ông, những từ ngữ phổ biến trên mạng, tôi biết nhiều lắm.”
Giáo sư Hoắc trầm ngâm nhìn tình hình trên bàn cờ, trên
lông mày và ánh mắt có chút buồn bã.
Ông lấy bao thuốc lá trong túi ra, rút một điếu, bỏ vào
miệng, rồi lại tìm bật lửa.
Hoắc Cẩm Phi bưng đĩa trái cây mới làm đi tới, tức giận
nói: "Bố, sao bố lại hút thuốc, người không hút thuốc như đàn anh sẽ không
ngửi được mùi khói, rất hăng."
Trong phòng yên tĩnh hai giây, Hoắc Cẩm Phi có cảm giác
ánh mắt của Mộ Dữu đang nhìn mình.
Hoắc Cẩm Phi sửng sốt một chút, sau đó nói thêm:
"Đàn anh lần đầu tiên dẫn chị dâu về nhà, bôd đã lớn tu ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.