Nghe Doãn Mặc nói xong, mí mắt Mộ Dữu giật giật, suýt thì
sặc nước miếng.
Anh muốn sinh hoạt vợ chồng bình thường?
Chuyện này quá bất ngờ, trước đấy cũng không nói gì, với
cả cô cũng chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Quan trọng là tối hôm nay anh còn không uống rượu, sao
một người kiểm soát tốt như vậy, đột nhiên lại muốn chuyện đó chứ?
Cơ thể Mộ Dữu trở nên hơi cứng, vẫn nằm mà không hề nhúc
nhích, đầu óc choáng váng, có hơi ngốc.
Lần trước lúc hai người nằm cạnh nhau, anh cũng không đề
cập đến chuyện này.
Hay là đêm nay anh có phản ứng, không muốn nhịn, có ý đồ
đối với cô, lợi dụng cô để giải quyết vấn đề sinh lý của mình?
Mộ Dữu hiểu rất rõ, tên đàn ông chó này coi cô như một
công cụ để giải quyết.
Đó là một ý nghĩ tốt, dựa vào đâu mà anh muốn cô giải
quyết nhu cầu sinh lí, thì cô phải phối hợp để anh muốn làm gì thì làm?
“Tôi không cần chuyện sinh hoạt vợ chồng.” Mộ Dữu quyết
tâm cự tuyệt anh.
“Không cần trả lời anh nhanh như vậy.” Doãn Mặc nói:
“Cũng không bắt em đêm nay phải đáp ứng ngay, có thể cho em thêm thời gian, em
cứ suy nghĩ cho tốt.”
“Suy nghĩ cái gì?” Mộ Dữu không hiểu, cô đã thẳng thắn từ
chối, tại sao còn muốn cô suy nghĩ.
Sau khi suy nghĩ, liệu có có thay đổi ý định mà đồng ý
không?
Doãn Mặc nói: “ Cuộc sống vợ chồng của chúng ta sau này
còn dài, việc tôn trọng lẫn nhau luôn là ưu tiên, tình dục là một phần trong
nghĩa vụ vợ chồng, cũng là chúng ta cùng hưởng quyền lợi.”
Mộ Dữu: “…”
Bộ dạng nghiêm túc này, chẳng lẽ anh đã chuẩn bị trước?
Mấy năm nay ở bên ngoài vẫn luôn có lời đồn về Doãn Mặc,
đều nói không phải anh không có dục vọng thì chính sự bình tĩnh lạnh lùng.
Loại chủ đề về chuyện vợ chồng được thốt ra từ miệng anh,
nghe thật sự khiến người khác cảm thấy khó tin.
Mộ Dữu tự hỏi liệu rằng có phải cô bị quỷ ám hay không.
Cô nuốt nước bọt, chầm chậm nói: “Anh có thể buông tôi ra
trước được không?”
Giờ phút này, hai tay cô đang bị anh nắm chặt trên đầu,
không thể cử động được.
Hai người đang trong giai đoạn đàm phán, yêu cầu duy trì
một mối quan hệ tốt, hiếm khi Doãn Mặc hài hòa như vậy, buông đôi tay cô ra.
Sau đó, hai tay vẫn bên eo cô, cả nửa người đang đè lên
cô.
Cho cô con đường sống, rồi lại không định buông tha hoàn
toàn.
Mộ Dữu cử động cổ tay, do dự đưa tay lên sờ thử xem trên
trán anh nhiệt độ thế nào.
Nhiệt độ cơ thể bình thường, không bị sốt, không phải
đang nói nhảm.
Anh muốn nghiêm túc với việc thảo luận với cô về chuyện
sinh hoạt vợ chồng.
Mộ Dữu nhất thời cảm thấy bối rối và phức tạp.
Lần trước trở lại nơi này, cô quả thực đã từng nghĩ tới
vấn đề này: Hai người là vợ chồng, khả năng ngủ cùng nhau sẽ phát sinh thêm
chuyện gì đó, nếu Doãn Mặc chủ động, cô có từ chối không?
Chính buổi tối hôm đó anh giống như phiến đá, nửa đêm còn
lén lút chia chăn với cô.
Lần này Mộ Dữu không có ý định làm chuyện ấy vào nửa đêm.
“Tôi từ chối suy nghĩ, không được chính là không được,
cân nhắc cũng không.” Cô lại lần nữa xác định rõ quan điểm.
“Chắc chắn như vậy?” Doãn Mặc dừng lại, dường như muốn
nói gì đó, tay anh nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, màn đêm buông xuống, môi ghé sát
bên tai cô thì thầm, “Dữu Dữu, mấy hôm trước đưa em đến trường, em làm tài xế
hiểu lầm anh và em ở trong xe có chuyện gì, có phải anh nên tính sổ với em
không?”
Lòng Mộ Dữu lỡ một nhịp, mắt bỗng nhiên mở to hơn.
Chả trách hôm nay trên đường đón cô đi, anh cũng chưa lôi
việc này ra tính sổ, thì ra chờ đến thời điểm này.
Ngày hôm đó cũng không biết tại sao Doãn Mặc lại ngồi
trên xe và bình tĩnh như vậy, cùng tài xế quay về công ty.
Giờ nghĩ lại cảnh tượng ấy, cô cảm thấy xấu hổ thay cho
chó đen lớn muốn thay anh nhảy khỏi cửa sổ xe.
“Ngày hôm đó em đi rất nhanh, giờ đây em đã ở trong tay
anh rồi.” Anh dùng tay vuốt ve làn da mịn màng nơi dưới cằm của cô, giọng điệu
trầm thấp: “Em đã làm mất danh dự của anh trước mặt tài xế, bây giờ anh làm gì
với em cũng không phải điều gì quá đáng đúng không? Hả?”
Anh vừa nói, vừa trừng phạt cô bằng cách cắn nhẹ vào vành
tai.
Toàn thân Mộ Dữu nổi da gà, hoảng hốt nghiêng mình tránh
né: “Anh, không phải anh đã nói cho tôi thời gian suy nghĩ một chút sao? Tôi
còn chưa bắt đầu suy nghĩ cẩn thận thì anh đã tiến đến, anh đường đường là một
chủ tịch của một công ty, tại sao lại nói lời không giữ lấy lời vậy?”
Doãn Mặc dừng lại: “Chắc chắn muốn cân nhắc?”
Mộ Dữu gật đầu liên tục: “Cân nhắc, tôi sẽ cân nhắc!”
Đêm nay mạng nhỏ được giữ lại, tên đàn ông đểu này đêm đó
uống say đã đè cô ra, đêm nay còn mang theo một chút ký ức của hôm trước, nếu
cô không cản, hẳn là anh đã ăn tươi nuốt sống cô rồi.
Nói chuyện với Doãn Mặc cũng dễ, không tiếp tục nữa:
“Giữa chúng ta đã cũng có xích mích, về phương diện này cũng nên hài lòng với
nhau, em nghiêm túc cân nhắc, có lẽ chúng ta có thể phát triển lâu dài.”
Mộ Dữu ngây người và nhìn chằm chằm, suy nghĩ về lời anh
nói.
Cô cũng đã hiểu, chó đen lớn sống đã lâu, đều là tên cáo
già, nhưng vẫn chưa từng có quan hệ ân ái, lần say rượu trước là lần đầu trải nghiệm, chắc ấn tượng cũng không
tệ lắm.
Người đã nếm qua thức ăn mặn, so với người chưa từng nếm
càng dễ dàng thèm muốn.
Cho nên anh muốn tìm một đối tác tình dục cố định.
Hai người bọn họ có giấy đăng ký kết hôn, trước đó còn có
quan hệ xác thịt, Doãn Mặc cảm thấy cô rất thích hợp.
Hơn nữa còn có thể gọi bằng cách đẹp đẽ là nghĩa vụ vợ
chồng.
Quả thực cũng chỉ là một đồ vật thỏa mãn dục vọng của
người đàn ông và trái tim của con sói.
Mộ Dữu đang nghĩ về điều đó, hình như người đàn ông ấy có
thể đọc được suy nghĩ, cúi đầu ghé sát vào tai cô thì thầm: “Cũng không cần cảm
thấy anh chiếm tiện nghi, dựa vào buổi tối ngày hôm đó để xem xét trạng thái,
tin tưởng đề nghị của anh, được lợi không phải riêng anh.”
"...”
Lời này của anh là có ý gì?
Tràn đầy tin tưởng mà khen chính anh rất lợi hại, làm cô
thực sự hài lòng ư?
Trong đầu Mộ Dữu có hình ảnh ngượng ngùng gì đó từ từ
hiện lên.
Thấy cô vẫn không lên tiếng, Doãn Mặc xoay người nằm
xuống cạnh cô: “Không cần vội, cho em một tuần để cân nhắc, tuần sau trở về thì
cho anh đáp án.”
Anh nghiêng đầu nhìn, lại giúp cô kéo chăn lên: “Em ngủ
sớm đi.”
Tuần sau trả lời.
Ý đồ này, còn là chiến thuật trì hoãn sao?
Mộ Dữu nhìn chằm chằm khung cảnh tối đen như mực trước
mắt, dường như không còn thấy rõ trần nhà.
Cô luôn cảm thấy giọng điệu đêm nay của Doãn Mặc, không
giống như thảo luận về cuộc sống hôn nhân, càng giống như là cùng cô nói về dự
án tỷ đô to lớn.
Nhìn từ việc anh chủ động kéo chăn đắp cho cô, cô nên
được xem là bên A trong cuộc đàm phán.
Để kiểm tra suy nghĩ của mình, Mộ Dữu khẽ động mắt, giọng
nhè nhẹ nói: “Tôi có hơi khát, muốn uống nước.”
Doãn Mặc nghe thấy và bật đèn trong phòng lên.
Phòng ngủ không có nước ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.