Bành Lộ vẫn luôn ngồi ở bên giường vuốt vuốt ‘huy chương gia tộc’, hắn thông minh hơn Lạc Tiêu rất nhiều, rất nhanh đã nghĩ đến lời nhắc nhở về khả năng bị trả thù của nhiệm vụ chi nhánh, sắc mặt càng ngày càng khó coi.

Lạc Tiêu quá tham lam, đáng lẽ ra cô ta không nên khoe khoang công lao trước mặt chủ nhân lâu đài cổ, nếu không cho dù Bùi Ôn Vi vượt mức hoàn thành nhiệm vụ thì độ thiện cảm của bá tước đối với bọn họ cũng không xuống đến mức như vậy.

Ngoài cửa sổ truyền đến tiếng gào thét mơ hồ không cam lòng của một người sắp chết, không bao lâu sau gió đêm vòng quanh mang theo mùi máu tươi nhẹ nhàng bay tới, Bành Lộ biết là Lạc Tiêu đã xảy ra chuyện.

“Cô dâu thật."

Bành Lộ bắt được ba chữ này, sau khi suy nghĩ minh bạch hết thảy, một giây đồng hồ sau hắn cũng không do dự, lập tức lao ra tìm Ôn Thời.

Hắn tưởng là mình phải đứng ở cửa ra vào giải thích rất lâu, nhưng mới chỉ gõ cửa hai lần, cửa đã được mở ra.

Bành Lộ khẽ giật mình, nói ra trọng điểm: "Hiện tại chỉ có cậu là có thể dùng uy chương, cô dâu thật đã xuất hiện, chỉ cần..."

"Chỉ cần sử dụng huy chương ở ngay trước mặt cô dâu thật thì phó bản này sẽ bị phá vỡ, đúng không?" Ôn Thời giống như cười mà không phải cười, hỏi một câu.

Bành Lộ nhận ra trên trán đối phương có vài giọt nước, trên cổ áo cũng có một chút nước đọng, hẳn là mới rửa mặt cách đây không lâu. Xem ra tối nay Ôn Thời không định đi ngủ, giống như là đã ngờ tới được chuyện gì sẽ xảy ra.

"Lạc Tiêu thỉnh thoảng lại dùng ánh mắt phê phán sự 'ngây thơ' mà cô ta tự gán cho tôi, cho rằng một người mới như tôi vọng tưởng muốn sống trong tàn cuộc này là một hành động vô cùng ngu ngốc." Nụ cười Ôn Thời dần dần thu lại: "Nhưng sao tôi lại cảm thấy các người còn ngây thơ hơn nhỉ."

Lúc trước bị cái chết của Lạc Tiêu làm ảnh hưởng đến suy đoán, lúc này tỉnh táo lại Bành Lộ mới biến sắc, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó.

"Không sai." Ôn Thời nói ra từng chữ: "Buổi tối mà quấy rầy chủ nhân lâu đài cổ thì sẽ chết."

Vào đêm đầu tiên, chính cậu đã đi vào cấm khu này, cậu biết rõ là dù hình thức nào mục đích nào, một khi người chơi quấy rầy chủ nhân lâu đài cổ ngủ đông vào ban đêm thì tuyệt đối sẽ chết.

Nhiệm vụ cô dâu máu đã kết thúc, lúc trước chủ nhân lâu đài cổ tự tay khép cửa phòng lại, nói rõ hắn không muốn người khác quấy rầy.

Với tư cách là phần thưởng."huy chương gia tộc" không bị giới hạn sử dụng trong phó bản, nhưng lại không thể triệu hoán ở trong phó bản này vào buổi tối.

Bành Lộ cũng nghĩ đến điều này.

Đây chỉ là một nhiệm vụ chi nhánh, nếu như chỉ bắt một kẻ trộm thuốc màu là có thể rời khỏi lâu đài cổ thì thực sự là quá dễ dàng rồi.

—— mấy ngày kế tiếp hãy không ngừng cố gắng.

Chủ nhân lâu đài cổ từng nói một câu như vậy.

Nói cách khác, nếu như không có biến số là Ôn Thời thì bọn họ sẽ phải làm nhiệm vụ mãi cho đến khi bắt được cô dâu máu cuối cùng, cô dâu thật trốn ở trong đó vì không để bại lộ thân phận chắc chắn là sẽ ngăn cản.

Lúc cô dâu thật xuất hiện, người chơi khi nhìn thấy ánh rạng đông rời đi tám chín phần mười sẽ đánh mất năng lực phán đoán, trực tiếp sử dụng huy chương triệu hoán chủ nhân lâu đài cổ.

Đây là phán đoán sai lầm mà trò chơi dùng để lừa dối người chơi.

Bành Lộ bén nhạy nhận ra được có động tĩnh truyền đến.

Đèn trong phòng khách được bật lên, ở tầng hai hành lang miễn cưỡng có thể nhìn rõ toàn cảnh, một dòng chảy máu đang chảy ra từ sau phòng của Lạc Tiêu xuôi đến đây, trên mặt nước có thứ gì đó nổi lơ lửng, cùng chất lỏng nhanh chóng phiêu hướng về bên này.

Trong khi khoảng cách được rút ngắn, Ôn Thời đã thấy rõ được hoàn toàn món đồ chơi này. Đó là một người giấy cực mỏng, nó phiêu phù ở trên mặt sông, mở to đôi mắt hạnh, chỗ có thần nhất đang bị máu nhuộm dần, gần như không nhìn thấy được tròng trắng mắt.

"Sát vật." Trái tim Bành Lộ không ngừng chìm xuống.

"Cái gì?" Ôn Thời hiếu kì.

Bành Lộ có thể vẽ Hàng Ma trận, là người có chút công phu thật ở trên người, ở thế giới hiện thực cũng dựa vào nghề phong thủy sư để mưu sinh.

Không biết vì sao, trước nguy cơ sinh tử này, hắn lại có thể kiên nhẫn giải đáp nghi ngờ của Ôn Thời.

"NPC trong trò chơi có thể chia làm sáu loại, âm vật, quái vật bình thường, yêu vật cao cấp, sát vật, tà linh, chân linh. Trong vòng người chơi lưu truyền một suy đoán, thần linh thông thật, cho nên cũng có người tự mình xưng là chỉ."

Bành Lộ tiến một bước lên, nói bổ sung: "Trong đó sát vật là do vô tận sát khí tạo thành, cô dâu thật có thể tách máu khỏi da, mượn vật dẫn mới dung nạp linh hồn nên đã vượt xa sát vật. Nếu cho nó thêm một chút thời gian, bất cứ lúc nào cũng có khả năng tiến hóa thành tà linh."

Hắn biết rõ mình không đối phó được với loại vật này, nếu nắm giữ tiên cơ bày chút trận pháp có lẽ còn có khả năng chạy thoát, nhưng bây giờ rõ ràng không có thời gian làm được.

Một bên, Ôn Thời vừa khó hiểu với thái độ giải đáp của đối phương, vừa trấn định tự nhiên nghe Bành Lộ phổ cập kiến thức liên quan tới NPC, cậu có thể xác định được cô dâu thật không dám xuống tay với mình.

Nếu cam đoan được độ thiện cảm của bá tước ổn định thì ‘huy chương gia tộc’ chính là một món bùa hộ mệnh tuyệt hảo để người chơi có thể dùng để xé da hổ.

Trò chơi tuy rất khốn nạn, nhưng vẫn sẽ lưu lại một con đường sống.

Ôn Thời giống như đang trả lời điện thoại, một câu hai ý nghĩa, nói: "Không có việc gì, anh cúp máy trước đi."

Đưa tay muốn đóng cửa phòng.

Bành Lộ đầu tiên là phối hợp với Ngạc Tu ngày đầu tiên lừa cậu, trước đây không lâu lại hợp tác với Lạc Tiêu để bắt cậu dẫn quái, cho nên nhìn thấy hắn ta sắp gặp chuyện, trong lòng Ôn Thời không có một chút gợn sóng nào.

Không vui vẻ vỗ tay đưa tiễn đã coi như là một sự tôn trọng dành cho người sắp chết rồi. (đọc truyện trên app giúp phát triển các team dịch TYT)

Giờ phút này, cô dâu thật đã từ trong biển máu leo ra, một phần máu hóa thành một màng thịt cắt đứt con đường phía trước.

Bành Lộ ý thức được tỉ lệ sinh tồn của mình rất thấp, trên trán nổi lên gân xanh, hiển nhiên là đang dùng rất lớn quyết tâm để thừa nhận sự thật này.

Cô dâu thật gần như đang đứng ở đối diện hắn.

Không ngồi chờ chết, Bành Lộ sử dụng đạo cụ ‘Phục ma trượng’ mạnh nhất mà hắn mới có được.

Trong tình huống không nắm giữ được nhược điểm quái vật, trừ phi là quái vật bình thường, nếu là NPC cao cấp một chút thì rất khó bị vũ khí đánh giết.

Phục ma trượng đánh vào phần bụng, vòng eo thon thả của cô dâu lập tức trở nên uốn lượn giống như trang giấy, tùy ý biến hóa đủ loại hình dạng, khiến cho phục ma trượng không thể dùng lực.

Một tia may mắn cuối cùng trong lòng Bành Lộ cũng đã mất.

Người phụ nữ kia lại dung nhập vào trong vũng máu.

Một khắc sau, sợi tóc như thác nước từ phía trên trần nhà đáp xuống. Bành Lộ ngẩng đầu, giọt máu nhỏ xuống gương mặt, hắn lập tức đối đầu với một khuôn mặt tươi cười làm cho người ta sợ hãi. Đang định dùng đạo cụ thì một thứ gì đó từ dưới chân chợt lướt qua nhảy ra sau lưng, người phụ nữ cầm theo một con dao rọc giấy, suýt chút nữa đã chặt đứt nửa bên cánh tay phải của Bành Lộ.

Tia máu bắn ra và một phần bọt thịt rơi xuống bắn lên mặt Ôn Thời, mùi tanh phát ra khiến cậu buồn nôn.

Ôn Thời xóa đi vết máu trên gương mặt, có chút kinh ngạc khi thấy sát vật này có thể tách đầu và thân thể ra để tiến hành công kích.

Bành Lộ cố nén đau đớn, ở thời điểm này lại mở thành thông thương ra.

Trong thành thông thương chia ra rất nhiều chủng loại, từ vật dụng hàng ngày đến vũ khí trang bị, nhìn thấy mà hoa mắt.

Trong lúc chật vật trốn tránh dao giấy, trong đầu hắn liên tục mặc niệm tìm kiếm ‘linh quan’, sau đó lập tức xuất hiện một giao diện riêng.

“Linh quan: đạo cụ cấp thần, 10000 điểm tích lũy

Giới thiệu công dụng: Có thể luyện hóa người chết thành cương thi

Nhắc nhở: Nhất định phải chờ đến khi mục tiêu hết cách xoay chuyển để sử dụng

Nhắc nhở: Đối tượng sử dụng không còn ý thức phản kháng

Vi phạm bất kỳ một trong hai điểm trên, đạo cụ sẽ mất đi hiệu lực

Thỏa mãn cả hai điểm trên, xác suất luyện hóa 30%

Khẩu hiệu: một đạo cụ cấp thần được giảm giá 10%, ngài không động tâm sao? Không muốn thử thời vận sao? "

Trên giao diện chính có các đạo cụ cao cấp cần 5000 điểm trở lên, còn có cái bị nâng giá tận chục vạn.

Duy chỉ có 'linh quan' là ngoại lệ.

Cho đến lúc này, điểm tích lũy của những người mua thứ này đều trôi theo dòng nước, bán ra lâu như vậy mà lượng tiêu thụ chỉ có ba, mà toàn là những đánh giá không tốt.

"Bùi Ôn Vi." Bành Lộ cắn răng nói: "Cậu là người mới, về sau cậu sẽ phải độc lai độc vãng hành động, cho nên dù có lợi hại hơn nữa thì cũng không chống được bao lâu. Nếu như cuối cùng chỉ có cậu sống sót ra khỏi phó bản, tương lai sẽ có hàng loạt phiền phức tìm tới cậu, bọn họ sẽ liều mạng tìm tòi, nghiên cứu bí mật của cậu."

Người chơi mới một mình chống nổi tàn cuộc, nói không có mánh khóe nào ở bên trong căn bản sẽ không có người tin.

"Không cứu, cũng không có khả năng cứu." Ôn Thời tưởng đối phương nói vậy là muốn mình cứu hắn, liền không chút do dự cự tuyệt. Cậu không hiểu rõ cô dâu thật, ai biết được nhược điểm là cái gì.

Bành Lộ gắng sức tránh né chiêu tấn công của cô dâu thật, trầm giọng nói: "Cho tôi số hiệu người chơi của cậu."

Số hiệu người chơi chỉ có thể dùng để giao dịch và xem xếp hạng, Lạc Tiêu cũng biết số hiệu của Ôn Thời. Nếu Bành Lộ có năng lực lợi dụng cái này làm gì đó thì ngay từ đầu đã không khách sáo như vậy. Ôn Thời nghĩ nghĩ, nói cho đối phương biết.

"Người chơi 396226 chuyển khoản cho ngài ba ngàn điểm tích lũy."

"Nhận được 'linh quan' đến từ người chơi 396226, xin hỏi ngài có muốn nhận không?"

Trong giao diện truyền tải có thể nhìn thấy giới thiệu của linh quan, Ôn Thời đọc nhanh như gió.

"Anh muốn tôi luyện hóa anh thành cương thi?" Ôn Thời nhíu mày: "Cái này thì có ích lợi gì?"

Cô dâu thật cầm dao chém liên tục, Bành Lộ không có thời gian giải thích, chỉ lộ ra một nụ cười quỷ dị: "Phiền phức là trong tương lai, bây giờ có chỗ tốt, nhận hay không tùy cậu."

Mịa nó, lại chơi trò kích thích tò mò!

Người đưa cho Ôn Thời vòng bình an trong lúc chế định bốn quy tắc cho cậu cũng nhắc đến lời tương tự.

Về sau cậu sẽ cần trả giá.

Có nhận hay không?

Có dũng cảm nhận hay không.

Bành Lộ biết Ôn Thời sẽ trải qua một loạt suy nghĩ mãnh liệt phản kháng, cũng là người trưởng thành, ai cũng biết trên trời không có đĩa bánh miễn phí nào rơi xuống cả.

"Nhận." Ôn Thời cực kỳ dứt khoát đưa ra lựa chọn.

Ở trong phó bản này, sống qua được một ngày, ai mà biết có thể sống đến cuối hay không. Đạo lý này ai vay mượn nhiều cũng biết, nợ nhiều không lo.

"..." Trong đầu Bành Lộ có hàng loạt suy nghĩ, đáng tiếc yết hầu lại bị máu ngăn chặn, rất khó nói ra lời.

Sau nhiều lần không hạ gục được con mồi, cô dâu thật đã mất hết kiên nhẫn, bèn dừng trò chơi mèo vờn chuột này lại. Sau một khắc, thân thể của ả và đầu lại dính lại cùng nhau, nâng cao cánh tay để cái đồ đao đáp xuống, đâm thẳng vào lồng ngực Bành Lộ.

Lượng chảy máu so với vừa rồi còn lớn hơn, thậm chí có phần còn suýt chút nữa bắn vào mắt người sắp chết.

Bành Lộ không có nhắm mắt, mà gắt gao nhìn chằm chằm vào dáng vẻ con sát vật đang giết chết mình, hồi tưởng chuyện khi còn sống chưa làm xong. Hắn biết hiện tại cần có đầy đủ oán niệm mới có thể giúp cho việc luyện hóa thành công.

Những việc tiếc nuối trong cuộc sống, những người đã từng lướt qua trong đời vụt qua tâm trí.

Mấy năm trước, hắn ở trong game đau khổ cầu sinh, vì mạng sống mà bị ép làm không ít chuyện trái lương tâm, kết quả còn chết ở trong tàn cuộc. Bành Lộ vẫn chưa tới ba mươi tuổi, chuyện này khiến hắn làm sao cam tâm? Thù hận với trò chơi và với quái vật tại thời khắc này gần như tăng vọt đến mức cao nhất.

"Nhanh." Trước khi con ngươi hoàn toàn tan rã, hắn khó khăn phun ra một chữ.

Ôn Thời híp híp mắt, biết thời cơ đã đến.

"Có muốn sử dụng đạo cụ 'linh quan' cấp thần hay không?"

Ôn Thời: "Có."

"Linh quan đang được sử dụng, thi thể của người sắp chết đang được thu hồi."

Con mồi đột nhiên biến mất, cô dâu thật cầm đao quay đầu lại, lạnh lùng nhìn Ôn Thời.

Ôn Thời lấy ‘huy chương gia tộc’ ra, mỉm cười nói: "Muốn thử không?"

Huy chương của cậu và hai người khác khác nhau, khi độ thiện cảm đầy đủ thì vật tổ sẽ trở nên vô cùng chân thực.

Ánh mắt lạnh lùng của cô dâu thật vẫn chưa biến mất, ả bước một bước tới gần Ôn Thời, máu tươi từ mũi đao nhỏ xuống.

Ôn Thời nhìn thẳng vào ả, không hề lui lại. Hai mắt cô dâu thật vô thần, làm người ta cảm thấy còn khó chịu hơn cặp mắt âm trầm của chủ nhân lâu đài cổ, tựa như là một con rắn đuôi chuông lúc nào cũng có thể khởi xướng tiến công.

Mặt ngoài huy chương nhấp nhô ánh sáng nhàn nhạt, cảm giác đè nén nồng đậm giằng co cuối cùng đã chấm dứt khi cô dâu thật rút lui..

Mặt giấy một lần nữa rơi lại vào trong vũng máu rồi chảy vào hốc tường, biến mất vô tung vô ảnh.

Ôn Thời gắt gao nhìn chằm chằm vào nơi mà vũng máu biến mất, xác định cô dâu thật đã rời đi mới thu hồi huy chương, trước tiên xem xét trạng thái linh quan.

"Trước mắt quá trình luyện hóa đang gặp phải khó khăn, linh hồn người chết không đủ cường đại."

"Linh hồn người chết đang dần vỡ vụn."

"Giá trị may mắn 2B của ngài đã kịp thời kích hoạt, chấp niệm đền bù một phần linh hồn thiếu thốn."

"Linh hồn người chết lại sắp vỡ vụn."

"Người chết này là một thông linh thể hiếm thấy ."

"Linh hồn người chết lại sắp vỡ vụn..."

Ôn Thời ban đầu còn căng thẳng, một phút sau đã mặt không biểu tình. Điểm duy nhất khiến cậu cảm thấy kinh ngạc chính là thể chất của Bành Lộ. Nghĩ lại, so với Lạc Tiêu thích lợi dụng phù lục thì Bành Lộ là người thực sự vẽ lên một cái Hàng Ma trận chắc chắn là có chỗ khác biệt.

Trong vách tường ở hành lang giống như lúc nào cũng có thể tuôn ra quái vật, cậu quyết định trở về phòng chờ tin tức.

Tối nay mặt trăng rất sáng.

Ôn Thời đứng ở bên cửa sổ, kiên nhẫn chờ đợi kết quả.

Trăng tròn luôn khiến người ta liên tưởng đến cảnh đoàn viên.

Từ trong phòng của cậu, có thể lờ mờ trông thấy cánh cửa sắt ở bên cạnh.

Nếu như tối nay Tạ Đường Yến không xuất hiện, lượng HP của mình sẽ lại phải tụt thêm mười điểm nữa. Nhưng không thể không nói, cảm giác chiến đấu vì “tỳ tỷ”...thực sự là rất thoải mái, làm cái gì cũng cảm thấy có thêm ba phần sức mạnh.

Ôn Thời mua thuốc phục hồi, cái bình nhỏ tốn hai mươi điểm tích lũy chỉ có thể bổ sung ba điểm HP. Cậu mua bốn bình, nâng HP lên chín mươi tám, mười hai điểm bị cô dâu máu làm tổn thương, còn ba điểm khác là bị mảnh vỡ đâm bị thương ở bệnh viện.

Điểm tích lũy còn lại 2,985.

Làm xong việc, Ôn Thời đứng tại chỗ trầm mặc ba giây đồng hồ, cuối cùng vẫn lựa chọn mua thêm một bình nữa, tăng thanh máu max lên một trăm linh một.

"Phù —— "

Cậu thoải mái mà thở dài.

Mặc dù chín mươi tám lượng máu đã dư xài, nhưng một trăm linh một máu vẫn có thể mang đến cho người khác cảm giác an toàn hơn.

"Luyện hóa thành công."

Đột nhiên xuất hiện tiếng nhắc nhở thu hút sự chú ý của Ôn Thời.

"Tiêu hao đạo cụ 'linh quan'*1 cấp thần."

"Chúc mừng ngài thu hoạch được chiến tướng: Du Thi."

" Chủng loại: Du Thi

Cấp độ trước mắt: yêu vật cao cấp, có xác suất chuyển hóa thành zombie

Giá trị lý tính: 20

Độ trung thành: 1

Trí thông minh: 79

Chú ý, nếu giá trị lí tính của Du Thi quá thấp thì sẽ dễ phệ chủ

Phương pháp triệu hoán: Máu triệu hoán"

Ôn Thời trầm mặc một chút, luôn cảm giác phệ chủ và máu triệu hoán là một cái hố.

***

Thế giới giả tưởng.

Ảnh hưởng từ cái chết của Lạc Tiêu vẫn còn chưa biến mất, người xem náo nhiệt đang muốn rời đi, ai ngờ còn chưa đi được mấy bước, lại có số hiệu người chơi biến thành màu xám, còn một người chơi nằm trong bảng một ngàn người đứng đầu, đối phương còn có kỹ năng "trận pháp sư" hiếm có.

Một tàn cuộc, ba người chơi già dặn kinh nghiệm đều đã chết.

Dòng chữ màu đỏ phó bản "Đêm kinh khủng ở lâu đài cổ" trở nên càng thêm chói mắt, nơi đó chỉ còn lại một số hiệu cuối cùng vẫn sáng ——

Người chơi 460872.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play