Đường Thời Tô đến trước giờ hẹn, vốn
dĩ Đường Vân Phàm tưởng cậu đến cổng trường, kết quả cậu đến dưới lầu ký túc
xá.
Dáng Đường Thời Tô cao lớn, ánh mặt
trời nhạt nhòa chiếu lên mặt cậu, như tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.
Sinh viên nam ra vào ký túc xá không
nhịn được dừng mắt lên người cậu, còn có vài bạn nữ nhìn cậu từ xa.
“Anh.”
Thấy anh, khóe môi Đường Thời Tô
cong lên, lúm đồng tiền thấp thoáng chợt pha loãng cảm giác trầm tĩnh như tranh
của cậu, trở nên linh động hơn.
Đường Vân Phàm giật thót, không biết
tại sao hơi căng thẳng, nhất là cảnh tượng trước mắt này đây hình như trước kia
cũng đã trải qua... Đúng rồi, Ninh Tú Phong cũng từng tìm anh thế này.
Đáy lòng vô thức hơi kỳ dị, anh đi
đến cạnh Đường Thời Tô, hỏi: “Chúng ta đi bằng cách nào?”
Trong đôi mắt màu hổ phách của Đường
Thời Tô lóe qua ánh sáng ấm áp nhỏ vụn: “Em lái xe đến ạ.”
Đi trong sân trường có cảm giác lạ
lùng, vì ngày xưa Đường Thời Tô cũng đi bên anh, họ cùng đến trường cùng tan
học, lúc ấy Đường Thời Tô vẫn chưa biết lái xe, cảm giác này làm Đường Vân Phàm
thấy vừa lạ vừa quen.
Trên cả đoạn đường, họ chẳng nó ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.